Quan caphe film 213 dau tien tai Ha Noi

Bí kíp tán gái của fun fun phần 4

Cập nhật: 06/02/2020
Lượt xem: 882
Xem đồng hồ thì mới 9h. 1 shot với mi cong xong thấy buồn ngủ thật, nghĩ mi cong là tình 1 đêm hay thế nào nhỉ, ẻm ấy ở hà nội, về hà nội chắc vẫn gặp nhau được, có lẽ em ấy cũng như tao thôi, suy nghĩ về chuyện tình dục đơn giản là thỏa mãn nhau, tất nhiên phải thấy thú vị thấy bồ kết thì mới có hứng, tao chẹp miệng cho qua. Bật tivi xem mấy chương trình linh tinh, bỗng có tiếng gõ cửa, tao ra mở, là Say. Tao bảo phòng của chung, cửa thì khép mà khách sáo gõ cửa làm gì, Say cười bảo biết đâu đấy, anh đang làm gì với ai bên trong thì sao. Tao hỏi sao về sớm thế, say bảo bọn nó uống rượu, em ko uống được mấy nên về, với lại chúng nó cũng chuẩn bị xé lẻ đá cặp rồi, em một mình ở lại dơ mặt ra à, dậy đi dạo đi anh. Tao ngần ngừ, tối đêm này có gì mà dạo, nhưng thôi, cũng đi cho bõ công vậy. Thế là đi, đi lòng vòng, lang thang, cũng gặp các đôi các cặp đi dạo, vừa đi vừa nói chuyện mãi đến khoảng gần rừng, tối om, ánh trăng ko xuyên qua nổi những tán cây dày đặc, mỏi chân, tao bảo ngồi nghỉ đã. Lấy điện thoại soi đèn, thấy có 2 cục đá to cạnh nhau, tao chỉ ngồi luôn đây. 
2 bóng người ngồi nhìn ra hồ, trăng đã lên cao, màu bàng bạc lấp lánh dưới sóng nước lăn tăn, tiếng dế, tiếng côn trùng rỉ rả đâu đây, bình yên đến lạ. Say bảo thích thật anh nhỉ, tao đưa tay khoác vai ẻm, em ngồi dựa vào vai tao khẽ bảo mình giống như cặp tình nhân ấy anh ạ, tao cười nói em có thấy anh nguy hiểm ko, say nói luôn không ạ, em thấy bình yên. Cứ bình yên như thế 1 lúc, tao hỏi sao em đi phượt với anh ko suy nghĩ, ko sợ chuyện abc à, say kêu ko, em tôn trọng anh từ cái lần offline mà trông em cả đêm anh ko làm gì, giả như hôm ấy anh có làm gì thì em cũng ko trách, em ko đặt nặng vấn đề abc, thấy thoải mái là làm thôi, cuộc sống có mấy ngày vui vẻ đâu mà phải bó buộc, quan trọng vui là được. Tao ngẫm, em này sống cũng phiêu thật, như thế có khi lại đỡ mệt đầu. Tao quay sang hôn, ẻm cũng hôn lại, nếu có ai chụp được cảnh này tao nghĩ đó sẽ là 1 bức tranh rất đẹp, 2 người hôn nhau dưới dưới ánh trăng, sau lưng là núi, trước mặt là hồ, không lo nghĩ, ko bon chen, gác lại hết bộn bề cuộc sống. Nhưng có lẽ chỉ chụp ảnh đó thôi, đoạn sau thì ko nên, đúng hơn là tuyệt đối cấm chụp, vì tao đã luồn tay dần vào bộ ngực đậm tay kia mà bóp, bóp mãi dù chưa chán nhưng ko hiểu sao tay vẫn trôi dần xuống dưới, cởi được cúc quần và lùa tay vào trong, ồ đm, nhẵn lắm, ko cợn rợn chút nào, đưa ngón tay vào khe vuôt vuốt, nước ứa dần ra, nhớt. Tao móc, ngoáy, Say bắt đầu ấm ứ rên rỉ, ẻm cũng đưa tay nắn nắn bóp bóp thằng nhỏ, rồi em kéo khóa quần tao, moi thằng nhỏ ra, cúi đầu...Tao hơi ngả lưng, thôi ko móc máy nữa mà chống tay phía sau, để Say mặc sức hôn hit chăm chú thằng nhỏ, phê tận ocs, say tăng tốc, nhiệt tình, tao ứ á rồi phụt thằng bảo miệng ẻm, say ư ư nhưng chưa dừng lại, vẫn tiếp, tao rùng hết mình...sướng tụt chim. Kỹ năng tốt thật.
Rồi dắt nhau về lại phòng, không lầm gì thêm nữa, ôm nhau ngủ ngon đến sáng...

Đang ngủ ngon thấy buồn buồn bấn bấn, tay em say đang nắn bóp thằng nhỏ cứng ngắc, đm, tao như con sói vùng lên, lột nhanh chóng và đâm, nhẵn thật, nếu tính của bắc ninh là cái bím chật nhất thì của em say là cái đẹp nhất, lần đầu thấy cái nhẵn nhụi, khí thế lên tao, đâm liên hồi ko mệt mỏi, em say chỉ cố nước rú lên nắm chặt ga giường rồi lại cấu gối, sáng dậy chơi trận sướng điên đảo.
Đi mấy vòng loanh quanh, em say bảo lên bản ko tao bảo thôi, sáng leo núi mệt rồi, say cười hiha nhìn vừa dâm vừa đáng yêu. Trưa thì trả phòng về HN, kết thúc 2 ngày 1 đêm và 3 cuốc. Thằng người cũng thoải mái ít nhiều.
Lại trở về với guồng quay cuộc sống, thứ 2 đi làm thấy thông báo công ty cuối tuần đi du lịch, đi Cát Bà, ờ ngon. Chị em bàn tán xôn xao kế hoạch, tao thối mồm bảo hôm đấy mưa to, mấy đứa lườm nguýt bảo vả vào mồm. Bớt nắng rồi, ra công trường cũng đỡ hơn, lượn vài vòng thì nhà thầu phụ bảo tối mời các chú đi giao lưu, lâu lắm anh em ko gặp mặt, thằng hà tĩnh bảo giao lưu đéo gì, có giao cấu không, lão thầu phụ cười khà khà bảo cái đó tùy ý các chú, bọn anh chiều, thằng hà tĩnh mới gật gù bảo thế thì được, mẹ, thằng này có vẻ hạnh họe nhà thầu gớm. Chiều về, ngồi xe bảo thư ký tối anh ko ăn cơm, ẻm kêu ko ăn cơm thì ăn gì, tao đùa bảo ăn em, thư ký bảo ăn cứt em thì ăn. Con ranh láo vãi, giữa chốn đông người ko giữ cho tao tí thể diện nào, tao bảo thế thôi tối ăn chị 85 nhé, mụ 85 cười bảo ừ, tối nhé. Nói tự nhiên như thật.
Lần đầu được đưa vào nhất thống, hơi choáng ngợp, dàn đào quá ngon, tao bóp vếu 1 em, em ấy bảo anh chưa được sờ vếu bao giờ hay sao mà bóp mạnh thế, tao gật đầu bảo lần đầu được sờ, cho anh sờ mạnh tí, ẻm kêu mua áo đi anh, tao cười nói anh có áo rồi mua làm gì, với lại anh ko mặc được yếm, con bé ngúng nguẩy gạt tay tao ra đéo cho sờ nữa, đm, đéo cho thì thôi, bố đéo thèm, tao lên hát, nhìn xuống 1 đám đực rựa mỗi thằng 1 em, thằng thì đang móc ví, thằng thì vần vò, tao chợt nghĩ ko biết phấn có bị như thế này ko nhỉ. Tao hát 
Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người 
Ta xót xa thay em là một cánh hoa rơi 
Loài đời vô tình giẵm nát thân em 
Loài đời vô tình giày xéo thân em 
Loài người vô tình giết chết đời em 

Hát xong đéo ai vỗ tay, đều mải mê nắn bóp, nhạt thếch. Tao về chỗ ngồi, Lão nhà thầu cầm xấp tiền 200k đi rải lần lượt, cầm tiền xong em gái ngồi cạnh tao mới ngoan hơn tí õng ẹo khoác tay tao, tao gạt tay ra, ẻm kêu anh dỗi à, em đùa tí thôi mà. Tự dưng thấy chán, đứng dậy rút ví 200k bo cho ẻm rồi tao đứng dậy ra về, người mình từng yêu cũng thế này sao. Chờ để vẫy taxi tao gọi cho phấn, phấn nghe máy, tao bao luôn anh đang đi hát, rất nhiều em gái trẻ đẹp. Phấn hỏi anh hát ở đâu, tao bảo nhất thống, phấn ồ, chỗ đấy toàn hàng, tao buột miệng bảo thế em đi làm cũng vậy à. Phấn nói không, chỗ em khoác vai ôm eo là tối đa, trên nhất thống bọn nó chơi lắm, trước mấy người bảo em lên đấy làm em ko lên, khách chỗ em lịch sự. Tao thở dài, chả nhẽ em nói em cũng bị dày vò như thế, tao bảo anh hỏi vui thế thôi, em đang đi làm hay thế nào, phấn bảo em nghỉ rồi, hihi, em xin được việc mới. Tao hỏi việc gì, phấn kêu cũng làm văn phòng thôi ạ, nhưng nhàn hơn công ty trước, anh về chưa, qua em chơi, tao ừ, anh qua.
Qua nhà phấn, tao ko lên phòng, rủ em đi dạo, phấn ok, 2 đứa đi lang thang ra tận chỗ công viên nghĩa đô. Phấn kể công việc mới ở công ty to phết, phấn làm vị trí kiểu thư ký, chuyên tổng hợp kế hoạch công tác, kế hoạch làm việc, ngân sách, chi phí, phấn bảo đã đi làm 3 hôm rồi, thấy cũng được. Tao hỏi phấn lương lậu ổn ko, liệu có đi làm lại nghề ngồi bàn nữa ko, phấn cười bảo ko anh ạ, em hết tuổi rồi, nhường cho các em trẻ, các em trẻ mới chơi hết mình được, em chịu. Tao nhìn phấn, phấn giữ nét mặt thản nhiên. Tao nói đùa chịu khó câu lấy anh nào đại gia tí, phấn cười tít mắt kêu thôi, cái đấy để tùy duyên anh ạ, về thôi anh. 
Về nhà, nghĩ cũng mừng cho phấn, phải hoàn lương đi mà còn lấy chồng nữa chứ. 
2 hôm nay chưa thấy Luật gọi điện, tao cũng nhớ nhớ, nhưng kệ, chí đã quyết rồi, dằn lòng xuống thôi. Online, chat chit với Mi cong và Say, Say bảo thế là em hết nợ anh nhé, em vẫn áy náy mãi việc đêm anh trông em, trả nợ xong cho anh rồi thấy nhẹ cả người, đm, có mà nhẹ cả lồn, tao đéo nói gì, ko hiểu em ấy nói như vậy ý là sao, là ko gặp lại nữa à. Tao ko quan tâm việc này cho lắm. Thấy những cái này chỉ là phù du, là niềm vui thoảng qua, đến rồi rồi đi như một cơn mưa rào nặng hạt, cuồng nhiệt đấy nhưng ào ạt phút chốc, sau cơn mưa trời lại nắng...

Tuần ấy trôi chậm kinh khủng, tao đếm từng ngày chờ đến cuối tuần đi du lịch, ko hiểu lý do vì sao nhưng thấy nặng nề, ngột ngạt lắm, Luật ko gọi điện lần nào, ko nhắn tin, ko liên lạc, facebook cũng không like. Tối thứ 6, tao ko đừng được phải nhắn tin cho bắc ninh, tao hỏi vẫn liên lạc với Luật ko, Luật ổn ko, Bắc ninh dường như ko biết chuyện, hồn nhiên bảo anh đi mà hỏi Luật, hỏi em làm gì, tao chán ko muốn giải thích, bắc ninh bảo tối qua em vừa qua spa chị ấy xăm mày, chị em nói chuyện bình thường mà, tao bảo ừ, thế là được. Anh hỏi thế thôi. Hỏi han bắc ninh xin được việc làm gì rồi thì ẻm kêu đi làm lâu rồi giờ mới hỏi, công ty của người quen của ông hàng xóm nhà ngoại các thứ, tóm lại là người quen, làm lấy kinh nghiệm. Bắc ninh hỏi tuần trước anh đi phượt à, lần sau đi rủ em đi nữa nhé, em cũng thích đi kiểu này. Tao ậm ừ.
Thứ 7 cũng ra điểm đón thường ngày rồi lên công ty tập trung xong mới xuất phát, nhìn sắc trời âm u, vớ vẩn lại mưa thật. Đoàn xe đi đến Hải Phòng thì thấy mưa, mưa to, tao cười ha hả bảo đã bảo rồi mà, mưa này chỉ ngồi đánh bài cho hết thời gian thôi, may là mình chuẩn bị mang theo nhiều tiền. Cty ở khu cát bà resort, trưa đến nơi là nhận phòng rồi xuống chén luôn, có bọn hàn ăn cùng thành ra không khí trầm lắng, vẻ khuôn phép lịch sự, thôi thì uống cho có rồi chui lên đánh bài cho sớm. Trời vẫn mưa dầm dề, kể ra cũng tiếc vì ko được ra ngắm gái, mùa này cát bà có vẻ vắng nhưng cũng đủ đùi ngực để soi nếu nắng to.
Đánh 3 cây, tao cầm theo nhiều tiền, chả ngại thằng nào, hết dây đen đến dây đỏ, tao vơ cả bàn, ngồi đến 3h chiều thì tan cuộc, đếm sơ bộ lãi gần 5 củ, bằng nửa tháng lương rồi. Vươn vai hít thở nhìn ngoài trời, ô đệt, trời hửng nắng từ khi nào rồi, thằng hà tĩnh rủ ra biển, tao bảo giờ này ra có đéo ai, tí nữa, tao về phòng nằm, thiu thiu rồi đi vào giấc ngủ. 
Đang ngủ ngon thì nghe tiếng léo nhéo, là em thư ký gọi, thư ký với 1 đứa kế toán xông thẳng vào phòng tao đang nằm kêu ô nghe giang hồ đồn anh vừa kiếm cả tháng lương, có khao gì ko để em còn để bụng, ăn tối với các bác hàn chán òm. Tao gật đầu, đúng thế, có khi tối phải tìm cách đi ăn riêng chứ cái gala dinner chắc cũng nhạt toẹt. Tao bảo thế rủ vài người nữa cơm đóng gạo góp tối đi ăn riêng, còn giờ thì ra biển ngắm gái đê, ngó đồng hồ, 5h kém, tầm này vừa đẹp.
Biển ko đông lắm nếu ko muốn nói là vắng, cơ mà chất thật, nhiều gái xinh vl, tao hung hăng đi 1 lượt từ đầu bãi đến cuối bãi, đếm sơ bộ cũng phải được 15 - 17 đứa ngon, rồi thì taanjj mắt được nhìn trọn vẹn cặp đùi của mụ 85, chân đẹp như người mẫu, ngực cũng trắng, tóm lại mụ này mà có mặt xinh nữa thì miễn chê. Tiếp tục ngồi tia gái, cơ bản là ko biết bơi nên cũng ko dám ra nước, nhưng cái thú ngắm gái thế này cũng hay. Mụ 85 mang theo cái máy ảnh to uỵch, ống kính dài ngoằng, nãy đứng chụp choẹt, hình như thấy tao ngồi không nên lại nhờ chụp hộ, tao bảo ko biết chụp đâu, mụ kêu cứ bấm bình thường như máy bình thường, tao bấm xoèn xoẹt, cũng gọi là đẹp. Có công cụ, ngồi zoom mông zoom ngực phê vãi, chụp 1 đống ảnh. Đang ngồi thì thằng hàn mới mò đến hỏi mày ko tắm à, tao bảo ko biết bơi, nó cười cười bảo xuống tao dạy, tao cũng cười chỉ chỉ vào máy ảnh bảo tao bơi với cái này thích hơn, rồi tao cho nó xem ảnh vừa chụp, thằng hàn sướng cười khành khạch ngồi xuống cạnh tao, vậy là 2 thằng tiếp tục soi mông, thằng hàn cứ nhằm em thư ký mà soi, tao bảo mày thích em thư ký sao, nó kêu nhìn em thư ký rất thu hút, tao hỏi mụ 85 ngon hơn kìa, nó lắc đầu, người như mụ 85 bên nó đầy, em thư ký mới đẹp lạ...

Tối, hẹn hò đi ăn riêng mà đéo thấy mặt đứa nào, lại thu lu ăn cùng công ty, công ty có vài trò chơi, nghe em thư ký hóng được thì phần quà to nhất là thẻ điện thoại 200k, còn đâu toàn thẻ 5 chục, tao ko hứng thú lắm nên khi MC chỉ tao lên, tao ôm bụng ra dấu đang đau bụng, ngồi tí nữa thì đau bụng thật, tao vào nhà vệ sinh. Xong đi ra đụng ngay mụ 85, tao hỏi đi đâu đấy, mụ kêu hỏi làm gì, có đi theo thì đi, ơ đệt, tao bảo đi thì đi, sợ beep gì, đi theo mẹ luôn, mụ 85 ngơ ngác nhìn rồi nói hâm à, lượn ngay, tao đéo luợn mà dày mặt bảo chiều tôi nhìn bà lúc bà tắm biển, quá thể đẹp, sao mịn thế. Mụ trả lời sờ bao giờ mà biết mịn, tao dâm dê nói thì giờ vào sờ đây. Mụ 85 miệng cười nhưng mồm nói biến thái, lượn đi ko chị mày hô lên thì nhục mặt, tao bảo hô lên đi em, anh bịt miệng luôn. Mụ ko nói gì mà vào buồng vệ sinh, tao lại rửa mặt, nghe tiếng nước chảy xè xè, kể cũng bệnh thật, nhỡ ai vào thì ko hay, tao đi ra. Đi đc vài bước thì nghe tiếng ê chờ tí, là giọng mụ 85. Tao đứng lại chờ mụ đi cùng rồi nói ăn ko vui, chiều bọn thư ký rủ ra ngoài ăn mà tối ko thấy ý kiến gì, bà có đi dạo tí ko, mụ 85 bảo ăn đủ chưa mà đi dạo, tao bảo no rồi. Mụ hỏi thích đi đâu, cát bà có gì mà đi, tao cười nói đi lên phòng ôm nhau đê, mụ bảo shit, chim cút, mày ko phải mẫu của chị nhé. Đệt, câu này nghe quen quen, giống với thư ký cũng từng nói với tao, mẹ kiếp, phụ nữ công ty này đều ko thích mẫu người như tao sao, hay là thích bọn hàn lồn chim ngắn. Tao bảo thế bà thích mẫu nào, mẫu hàn chim ngắn à. Mụ phá ra cười kêu sao ông biết nó ngắn, tao giả vờ n ghiêm túc bảo nghe em trà nước bảo thế, mụ kêu điêu, con trà nước nó ko cặp với bọn hàn đâu, cứ đồn linh tinh, tôi là người hiểu nhất, lão hàn cơ điện thích nó thôi chứ ko có chuyện cặp kè, nó có ng yêu cũng kỹ sư xây dựng như các ông nhưng đi công trình xa, thấy bảo đẻ xong mới cưới, mà giờ cũng bầu hơn 5 tháng rồi. Tao nghe nghe, ơ thế bọn công ty toàn đồn láo à, mụ gật đầu, mụ bảo những gì nhìn thấy chưa chắc đã là sự thật...Mụ nói với nét mặt có vẻ trầm tư. Tao bảo nhưng tôi nhìn thấy đùi bà trắng mịn thì đúng là sự thật, mụ phì cười bảo mất nết, thôi đi ra cùng mọi người thôi, cát bà ko có chỗ nào đông vui đâu mà đi dạo, tao ngần ngừ, mụ cầm tay kéo tao đi, tao bảo thế tí nữa lên phòng ôm nhau nhé, mụ ừ à cho xong chuyện.
Chương trình trò chơi vẫn đang rôm rả, tao ko để ý gì, ngồi thêm 1 lúc thì thấy nhạt bèn đứng dậy lang thang ra biển, trăng cuối tháng lên muộn, bãi thưa thớt mấy cặp tình nhân khoác tay nhau, tao xắn quần, cởi tất, buộc dây treo dày lên vai, bước chầm chậm dưới làn sóng nước. Cầm điện thoại lướt lướt fb, cắm đầu vào điện thoại chả mấy đã hết bãi, định làm vòng nữa thì thư ký gọi điện hỏi anh đang ở đâu, hẹn đi ăn mà trốn à, tao bảo chúng mày hám quà thì có, anh ra biển lang thang rồi, thư ký bảo về đi, chị 85 hỏi mãi anh, đang văn nghệ cây nhà lá vườn, anh về làm bài đi, tao bảo thôi, ko có hứng thú, thế nhé. Tắt máy luôn, đi với bọn này cứ thấy nhạt nhạt thế nào ấy, ngoài biển tĩnh lặng, hít gió biển thấy sảng khoái hơn nhiều. Lên ngồi chỗ bờ kè, thả lõng chân hút thuốc, nhìn khu quầy bar có vài bọn tây ba lô đang uống beer nói cười rôm rả, tao tiến lại mua 1 chai beer rồi quay lại chỗ cũ ngồi, cầm chai beer tu ừng ực như tây. Lôi điện thoại ra vuốt tiếp, từ lúc có điện thoại mỗi tháng mất trăm nghìn 3G, được cái tiện dụng phết. Bỗng thấy mụ 85 pm facebook bảo đang ở đâu thế, tao bảo bãi 1, mụ kêu tưởng về phòng, tìm ko thấy, tao hỏi thế đang ở phòng à, mụ kêu ừ, vừa về, ngồi nhạc to qua đau đầu. Tao bảo thế ra đây chơi đi, mụ kêu chờ tí nhé, lúc sau thấy mụ ra thật, tao lại mua thêm 3 chai beer nữa, 2 đứa ngồi thõng cũng tu beer ừng ực, oách ra phết. Mấy thằng tây trong quán xảy ra xô sát, nghe tiếng cốc vỡ, chai vỡ, tao bảo tây cũng đánh nhau bình thường nhỉ, cứ nghĩ tây văn minh lịch sự, mụ 85 cười kêu cũng là người thôi, mấy lão hàn ở công ty mình có lần cũng suýt đánh nhau ngoài công trường đấy. Chuyện tào lao mấy hồi tao lại quay lại chủ đề dâm dật để trêu, tao bảo cho thưởng thức chân giò tí đê, mụ cười nói, tôi ko có cảm giác với đàn ông, à nói đúng hơn là mất cảm giác với đàn ông từ lâu rồi...

Đm, tao đồ rằng nói láo, cái việc nứng hay còn gọi là nhu cầu nó bản năng của con người, đéo có chuyện đang tuổi xuân mơn mởn mà lại kêu ko nứng, nếu ko nứng thì chăm chút vóc dáng, sắc đẹp, quần quần áo áo làm đíu gì, chuyên mặc váy ngắn làm gì, chả phải để khoe đùi sao, mà khoe thì chả phải khoe cho giai xem à, tào lao. Tao bảo ừ ko có cảm giác thì thôi, cho tôi tí cảm giác là được, cho sờ đùi phát nhé, miệng nói, tay làm, tao vươn ra đặt bàn tay vào đùi mụ, mụ ko nói gì cũng ko phản ứng gì, tao nói tiếp bà ko có cảm giác thì cứ coi như tôi ko sờ vào là được nhé, tao mân mê vuốt vuốt, mụ lúc này mới phì cười kêu bỏ tay ra, buồn. Tao rút tay về nói trêu tưởng ko có cảm giác cơ mà, mụ đứng dậy, bảo đi dạo đi, ngồi mỏi lưng quá, tao ừ, đi. Cảnh vật này quen quen, hơi giống hồi tao đi du lịch cùng tóc vàng năm nào, 2 người đi bộ dọc bãi biển vắng, cũng sáng trăng mà cũng tầm mùa này. Tao nói cách đây mấy năm, cùng khoảng thời gian này, tôi cũng đi dạo bãi biển với 1 người con gái. Mụ 85 hỏi ng yêu à, tao trả lời ko, là học sinh, tao kể sơ sơ về chuyện 2 đứa học sinh, tao kể là tóc vàng rất thích tao, tao cũng quý em ấy, nhưng ko hiểu sao tao lại chịch giữa, chịch 1 lần rồi lại thêm vài lần nữa. Mụ 85 cười bảo ông dâm dê vãi, thế đã làm gì tóc vàng rồi, tao bảo mới bóp vếu, đúng vào đợt du lịch cùng ý, sau đó về toàn ôn hôn là max. Mụ 85 đứng lại nhìn về phía mặt trăng nói vu vơ, ko hiểu sao có những người đàn ông đa tình, kiểu như ông ấy, nhưng lại có sức hút rất lớn, ko hiểu. Giọng mụ nói chậm rãi như đang tự hỏi mình, tao thở dài, tao cũng ko hiểu.
Tao vóng tay qua vai mụ 85, tiện tay mân mê cái dây áo, mụ đứng im khoác tay lại rồi nói tôi ko phải học sinh của ông đâu, ăn vả bây giờ, tao cười, nếu vả thì đã vả rồi ko cần phải nói trước, tao đưa tay xoay người mụ 85 về phía tao, mụ nhìn tao ko chớp mắt, tao định hành động mạnh bạo hơn tí nhưng ánh mắt mụ vô hồn quá, đành kéo vào lòng ôm, tay tuột xuống eo, nghe thấy tim mụ đập thình thịch, mẹ mày, tưởng mất cảm giác mà, đưa tay xuống mông xoa xoa bóp bóp, căng tròn thật, tao thì thào bảo nhắm mắt lại đi em, gọi mụ là em mới vl chứ, khẽ đẩy mụ ra, thấy mụ nhắm mắt rồi, định hôn thì nghe tiếng léo nhéo như giọng bọn thư ký, thôi đúng rồi, tao thở dài, mụ 85 đẩy tao ra rồi quay mặt về phía biển, tao ngồi xuống cát, nghe mấy nhịp sóng thì điện thoại đổ chuông, thư ký gọi đang ở đâu, tao giơ cao điện thoại, đứng cách nhau có vài chục m, 4-5 đứa cả trai cả gái đi ra, thằng hà tĩnh bảo ô thế đéo nào ông lại ra đây tập lái máy bay à, tao phì cười, đm thằng beep. Mụ 85 thì giọng châm biếm trả lời, máy bay này nhiều người muốn lái lắm mà ko có cơ hội đâu, đừng coi thường, thằng hà tĩnh cười ha hả bảo em nào dám chê chị, chị là niềm ao ước của toàn thể anh em công ty...Bọn nó mang mực với beer ra, vậy là quây lại bóc beer uống, đùa nhau mãi đến hơn 11h mới về.

Sáng hôm sau, tao dậy sớm, bình minh biển bao giờ cũng đẹp nhất, biển sống lại sau 1 đêm nghỉ ngơi, biển sạch, dịu dàng đón nắng mai. Tao long dong 1 mình, vẫn lội chân đất thế, cũng lấy điện thoại ra chụp cái ảnh chân trần đăng stt trên facebook Nụ hôn chưa ngọt môi chân rời bước nghe lòng nhớ, bàn tay buông rời mau ngăn lệ rơi nghe lòng đau, rồi em quay mặt đi con đường vắng em buồn tênh, em buông lơi bao yêu thương anh trao anh đây chơi vơi....
Vài phút sau, thấy tin nhắn ting ting, cầm lên xem là Luật. Luật nhắn tròn 1 tuần rồi, anh nói thật đi, có nhớ em ko. Tao ko nhắn lại, chả nhẽ nhắn là có, thôi, quyết thế rồi, yêu thương để sóng cuốn đi, cúi xuống bốc 1 nắm cát, vung tay ném xa tít ra biển...

Luật gọi điện, tao ko nghe, luật gọi tiếp, đành nghe. Luật bảo thế nào rồi anh, tao hỏi thế nào là thế nào, Luật bảo 1 tuần rồi có nhớ em ko, tao ko muốn trả lời có nên hỏi em hỏi làm gì, Luật bảo hỏi để xem chia tay được không. Tao bảo quên anh đi, yêu đương làm gì, anh ko đáng để em cố gắng vậy đâu, Luật im lặng 1 lúc rồi nói tiếp. Nếu 1 tháng mà anh vẫn nhớ em thì đừng cố để quên anh nhé...
Tao đi bộ về khách sạn, nghĩ rằng 1 tháng nữa chắc gì em đã nhớ anh, ừ thì chờ 1 tháng xem sao. Cả đoàn đi tham quan vịnh, tao bảo ko đi, đéo có gì mà đi, ở nhà nằm xem tivi, thấy mụ 85 pm ơ ko đi vịnh à, tao bảo ko, 85 bảo xuống đây chơi, tôi cũng ko đi, đi nhiều lần rồi, tao bảo thôi, xuống đấy lại lắm chuyện lắm, đang tâm trạng, ko có hứng. 85 ko trả lời lại, có vẻ cái sự từ chối đề nghị của mụ làm mụ tự ái, mụ vốn xưa nay quen thói kiêu căng. 
Nằm đến 9h thì mụ 85 gọi điện bảo đi chợ ko, tao bảo có, cũng mua vài thứ làm quà. Đi xe ôm kẹp 3 ra chợ, tao ngồi giữa, mụ 85 ngồi sau, cạ cạ ngực vào lưng, cảm giác cũng có gì đó phấn khích. Ra chợ mua mực khô cá khô các thứ hết gần 2 triệu, nghĩ quà về quê, quà cho luật, à đéo, quà cho ai nhỉ, hay là cho bắc ninh, ừ, bắc ninh, phấn nữa, mấy thằng bạn nát nữa
Chiều muộn về hà nội, về đến phòng, tao gọi điện cho bắc ninh, tao bảo anh mới đi cát bà về, có mực, cá, lằng nhằng, em có thích gì ko. Bắc ninh thờ ơ bảo ko, ko thích, nghe giọng lạnh lùng lắm, thế đéo nào cứ thay đổi như thời tiết vậy, thôi kệ mẹ nó, chỉ có phấn là lúc nào cũng hì hà phấn khởi với tao thôi. Tao gọi phấn, phấn bảo ngon, nhớ để dành cho em, hay anh mang qua đây uống beer đi. Tao gật, thì đi. Mang đống mực miệc sang bên phấn, bạn ẻm cũng ở nhà, bạn ẻm ăn mặc nói hơi quá thì đúng tính chất hàng, hở nhiều quá. Ngồi uống beer mà tao nhìn thấy cả quần lót và mấy sợi lông qua khe đùi, thật vl. Bạn em hỏi tao là thế nào với phấn, tao bảo người yêu cũ, phấn cười tươi, cô bạn chu choa kêu ng yêu cũ mà xem ra vẫn tình cảm quá, chúc mừng. Đm, có cái beep gì mà chúc mừng thế nhỉ. Một lúc thì cô bạn đứng dậy nghe điện thoại, rồi vào kêu anh ở đây chơi, em đi ra ngoài có việc. Nghe tiếng xe máy ẻm phóng đi tao mới hỏi phấn bạn em làm nghề gì, phấn bảo trước thì cũng ngồi bàn giống em, giờ thì ko làm gì, đang cặp với 1 ông giàu, ông ấy nuôi, tiền tiêu chu cấp đều hằng tháng. Phấn thật thà, hầu như chẳng giấu tao điều gì. Tao bảo phấn em giờ đang cặp với ai, phấn cười kêu đang tính cặp với anh, anh có nuôi được em ko, tao thản nhiên nói rau cháo qua ngày có gì chả nuôi được, vấn đề là em có chịu được hay ko. Phấn hiha, phấn bảo bố em khỏe rồi, em cũng nghỉ luôn nghề cũ, lần này nghỉ thật, lần trước không đành lòng, tiền kiếm được toàn gửi về nhà cho mẹ em nuôi bố, tao chưa nghe phấn nói về chuyện này lần nào, tao hỏi thêm mấy câu, phấn kể hết. Đại khái đợt ý nhà ẻm làm ăn thua lỗ gì đó, bố em đột quỵ, đi viện thì ra đống bệnh, cần tiền lớn chi trả, việc làm ăn thì ko suôn sẻ, ko biết xoay vào đâu. Tao nghe nghe nhưng cảm giác ko tin lắm, nếu nói vậy thì ẻm lại là vì nghĩa quên thân à. Phấn dường như đoán được ý nghĩ của tao, phấn bảo anh ko tin cũng được, em nói ra cho anh biết thôi, với lại nói thật em thấy công việc này cũng có gì đâu, chẳng có vấn đề gì đạo đức như người đời dè bỉu cả, em ko bán thân xác, ko ngoại tình, ko phá vỡ hạnh phúc nhà ai, hihi, như thế có tôi gì đâu phải ko anh. Đấy, đấy là suy nghĩ theo chiều hướng của phấn, của người trong cuộc, tao đã nghĩ nhiều về việc này đợt trước rồi, tao bảo đúng đấy, làm gì thì làm miễn là mình ko phải áy náy, miệng lưỡi thế gian tránh sao được điêu ngoa. Kệ mẹ nó đi em. Phấn bảo ko nói bậy anh, có anh vẫn là bạn là em thấy thoải mái rồi, người em cần hiểu đã hiểu, thế là được, thiên hạ thì em ko kệ mẹ nó như anh nói, em chỉ kệ vợ chúng nó thôi, haha. 2 đứa uống tiếp, ngà ngà, tao nằm vào đùi phấn, tự dưng tao kể chuyện về luật, về tao với luật đang thế nào, phấn nghe xong chăm chú nói nếu Luật yêu anh nhiều thì thật khổ cho Luật quá. Tao bảo thế nào là nhiều, Phấn nói thì như em chẳng hạn, bao nhiêu lâu rồi em vẫn ko quên được anh, vẫn yêu anh. Tao nhìn phấn, tao hỏi tức là lấy thời gian và nỗi nhớ để làm thước đo à, phấn gật đầu theo em là như thế...

Phấn bới bới tóc kêu anh có tóc trắng này, tao bảo làm gì có, phấn kêu có thì sao, thưởng gì cho em, tao bảo chả có gì thưởng, đừng nhổ, để cho đẹp, Phấn hihi giựt phát rồi đưa tao, tao cầm, 1 sợi tóc trắng muốt từ chân đến ngọn. Tao mân mê rồi nói, tìm tiếp đi em, phấn kêu mai đi, tối này khó tìm lắm, tao xem đồng hồ, chết mợ, hơn 10h rồi, tao bảo thôi anh về ngủ mai còn đi làm, vùng dậy, nhìn đống vỏ lon beer lổng chổng, bảo em dọn giúp anh nhé, phấn bĩu môi kêu gớm, anh khách sáo, lịch sự từ bao giờ thế. Phấn tiễn tao xuống, tao bảo thơm má cái nào, phấn bảo ko cho. Tao cười, phóng xe đi, ko cho thì thôi.

Câu chuyện về đợt du lịch còn được kể và bàn tán thêm vài hôm nữa trên công ty, túm lại sau đợt rồi tao rút được vài thông tin, 1 là em trà nước ko cặp kè như lời đồn, 2 là đã chạm vào mụ 85 rồi, muốn tiến tiếp chắc cũng dễ, 3 là thằng hàn lồn mới sang thích em thư ký, tao bảo với em thư ký là thằng hàn mới nó thích em, thư ký kêu em thèm vào, như thằng hâm. Mụ 85 thái độ với tao cũng khang khác, có vẻ thân thiện hơn, nói chuyện nhẹ nhàng hơn, hôm còn khoe bảo đang săn vé đi malaysia 99k, rủ tao có săn cùng ko, tao bảo chưa có hộ chiếu, săn làm gì, mụ lại hướng dẫn thủ tục hộ chiếu nọ kia kêu làm đi, phải đi nước ngoài cho biết, tao lắc đầu, có đi thì phải đi hết việt nam trước. Tuần đấy trôi qua nhạt nhẽo, thỉnh thoảng nhớ đến luật, bắc ninh cũng nói chuyện vài lần, 2 em chịch đợt đi phượt cũng im lặng, thôi kệ, cơ bản cũng đang tắt nứng tạm thời, ko có tinh thần tán gái. Tao sống trầm hơn chút, quanh quẩn ăn ngủ đúng giờ giấc, tác phong công nghiệp, chỉ hay nói chuyện với phấn vì phấn thường chủ động gọi hoặc nhắn tin cho tao. 
1 kỷ lục mới được xác nhận là 3 tuần trôi qua ko gái gú, ko sơ múi tí gì, đầy bình và tự xả qua giấc mộng, mà trong giấc mơ ấy tao lại xả vào thư ký mới hài. Đéo hiểu sao lại nhớ Luật nhiều hơn, với đà này thì hạn 1 tháng sẽ chả có ý nghĩa gì cả, có lẽ tao đi sai hướng, phải tìm vui nơi khác cho quên đi mới đúng, đăng này lại thu mình để cố quên, cố quên chính là cố nhớ để mà quên vậy thì quên thế đéo nào được. 
Trời vào thu, lác đác mấy hạt mưa bay bay chuyển mùa, cảm giác heo may bao giờ cũng làm cảnh vật xơ xác và đem lại cho người người ta nhiều sự hoài cảm, tao đứng trên sàn tầng 3 nghiệm thu thép, nhìn những ngôi biệt thự dở dang toàn bê tông với thép, 2 gam màu trắng đen khắp cả tầm mắt, tự dưng thấy công việc thật tẻ nhạt, cuộc sống thật giản đơn. Tối hôm ấy bắc ninh báo tổ chức sih nhật, mời anh qua cùng cho vui, tao hỏi có mời Luật ko, bắc ninh kêu đương nhiên là có, 2 người chia tay thì vẫn làm bạn được mà, làm gì đến mức ko nhìn mặt nhau. Tao ừ, rồi hỏi thêm anh đưa bạn anh đi cùng được chứ, bắc ninh bảo 2 phần quà thì được. Tao gọi điện cho phấn rủ phấn đi, phấn bảo bắc ninh hình như ko có thiện cảm với em, em đến lại mất vui. Tao cười, chuyện từ ngày xưa, nhắc lại làm gì, tất cả giờ đều là bạn bè, người lớn cả rồi. Phấn vâng dạ hẹn tối phấn qua rồi đi cùng tao, đúng hẹn 6h30 phấn đã qua, nhìn lung hết cả linh, chảnh lắm. Tao gọi điện hỏi bắc ninh là ăn ở đâu ấy nhỉ, bắc ninh kêu cứ qua nhà em đã rồi đi, quanh đây thiếu gì chỗ, ơ đệt, tổ chức chủ động mà ko đặt trước à. Phấn hỏi mua quà gì đây anh, tao mới nhớ, đang định vác mồm không đi, đi một mình có khi thế thật cơ mà đi 2 người, cũng nên có cái gì đó xách tay cho đỡ ngại. Tao bảo theo em nên mua gì, phấn kêu con gái chắc chỉ thích váy, túi... vào thu rồi hay là mua tặng bộ mùa thu, tao ừ, món đấy thì ko rành lắm. Phấn bảo anh chở em đi, em chọn cho, vậy là lại quay vòng ra cầu giấy, phấn vào xăm soi xem đồ, khen túi này đẹp, váy kia đẹp, thấy phấn đứng soi hơi kỹ 1 cái túi xách rồi đi ra chọn váy, chọn xong phấn gửi tiền luôn, tao bảo ko được, để anh trả, phấn kêu đây là quà của em mà. Tao ko biết nói thế nào bèn bảo chủ quán gói cái túi xách khi nãy, đm ngu là đéo hỏi giá trước, chủ quán bảo cái túi này 2 củ 2. Với tao lúc đó thấy đắt vkl, nhưng gói rồi, cắn răng trả. Ra về phấn hỏi bắc ninh sướng nhé, cái túi đó đẹp thật. Tao bảo ko, anh mua tặng em mà, phấn cười nói đừng đùa, tao nghiêm túc nói anh tặng em thật. Phấn hỏi lai thật á, tao bảo đương nhiên, em đang cầm trong tay em đấy còn gì, phấn ôm chặt eo tao, tuy tao ko nhìn thấy nhưng cảm nhận phấn đang nở 1 nụ cười hạnh phúc. 
Đến nhà bắc ninh, tao thấy xe của Luật đã ở đó rồi, lòng hơi bồi hồi, vậy là cả tháng trời ko nhìn mặt nhau. Đi vào, thấy 4-5 người bạn bắc ninh, có 2 đứa là tao biết mặt vì trước hồi ở chung nhà 2 ẻm có đến chơi nhiều lần, 3 đứa kia có 2 trai 1 gái nhìn lạ, đoán là bạn công ty, Luật ngồi ghế nhìn tao chăm chú, tao ko chịu nổi chào hỏi mấy câu rồi bảo anh ra hút thuốc, phấn đưa quà tặng bắc ninh, bắc ninh cũng cười, ko tỏ thái độ khó chịu gì, bản chất 2 đứa cũng có xích mích gì đâu. Tao đứng ở cổng châm thuốc hút, nhìn vào trong, rít vài hơi thì thấy luật đi ra, tao quay mặt đi. Nghe tiếng nói quen thuộc thuở nào, có trốn mãi được ko anh ???

Thở nhanh vài làn khói, Luật bảo anh yên tâm, em đã dần quên anh rồi, chắc 1 tuần nữa là em sẽ quên anh thôi, anh lại quay về phấn à. Tao quay sang nhìn luật, thấy nét mặt tỉnh bơ, tao trả lời ko, phấn vẫn là bạn bình thường. Luật kêu Phấn vẫn xinh anh nhỉ, tao buột miệng nói bằng em chứ mấy, em càng ngày càng xinh đấy. Luật cười bảo thôi vào để đi ăn, đói lắm rồi. Tao hỏi bắc ninh còn ai ko, bắc ninh bảo còn mấy người công ty em, cả sếp em nữa, tao làu bàu bảo thế bọn anh đi ăn trước đây, em ở lại mà chờ sếp em nhé, bắc ninh hì hà bảo thôi đi, ai đến sau thì kệ. Long dong tìm thấy quán to đùng thì vào, 1 mâm thì chật mà 2 mâm thì rộng, thôi ngồi tạm 2 mâm, tao ngồi xuống trước, phấn ngồi cạnh tao, bắc ninh xun xoe ngồi cạnh luôn. Luật ngồi đối diện, 5 đứa còn lại cũng ngồi xuống 1 mâm. Làm 2 nồi lẩu cho dễ ăn, lẩu chưa kịp sôi thì bắc ninh nghe máy, đọc địa chỉ quán, chắc là bạn ẻm rồi. Tí sau thì thấy xe 4 bánh đỗ ngoài quán, xuống xe có 5 người 3 trai 2 gái, bắc ninh kêu bạn công ty em, nhìn đều sáng sủa. Bắc ninh bảo để gọi thêm bàn nữa, tao ko ý kiến, 1 thằng tiến lại bàn tao, bắc ninh giới thiệu đây là sếp ẻm, thằng sếp đưa túi quà tặng, bắc ninh cảm ơn và mời ngồi xuống, thế là ngồi cạnh Luật. 4 đứa kia ngồi 1 bàn bên ngoài, thế là có 14 người mà 3 mâm, kể ra hơi lãng phí.
Bắc ninh rót rượu, ý kiến cảm ơn nọ kia, tất cả ực, uống, sau 3 loạt đồng khởi thì bắt đầu chương mời riêng, thằng sếp rót rượu chúc mừng bắc ninh, tao thì chả biết mời ai, 2 người còn lại toàn người yêu cũ và người sắp cũ, chả nhẽ mời nhau, thôi gắp con tôm mời, gắp xong lại đéo biết nên gắp cho luật hay cho phấn, đm, đành thả vào bát mình mặc dù tao ko thích tôm. Thằng sếp ngồi chém gió vù vù, đúng là phong thái của lãnh đạo, mấy đứa bàn bên cạnh cũng khúc khích cười theo nói với sang, đúng là phong thái nịnh bợ của đám theo đóm ăn tàn. Tao kệ, cũng rót rượu mời bắc ninh, tao bảo chúc người yêu cũ sang tuổi mới có người yêu mới, bắc ninh cười tít mắt bảo nào đã được yêu ngày nào mà gọi tến người yêu cũ, anh nói thế làm em chết ngượng với 2 chị ở đây. Hờ hờ, thấy Luật giả vờ như ko nghe tiếng, phấn thì lấy thìa xúc cho tao 1 thìa ngô chiên, phấn vẫn là chu đáo, hiểu tao thích ăn gì. Thằng sếp rót rượu mời Luật, Luật cảm ơn rồi cạch ly uống hết, nghe loáng thoáng 2 người nói chuyện, 1 là phó giám đốc kiêm trưởng phòng, 1 là doanh nhân chủ spa. Xét vai vế cũng là cùng đẳng cấp rồi đây...

Tao cố ko để ý đến nhưng lại thành càng lắng tai nghe, thằng sếp cặc kia nhìn ăn mặc lịch thiệp, bảnh bao, tính ra đéo đẹp trai bằng tao nhưng nhìn ăn mặc đẹp thì phong độ hơn. Bắc ninh rót rượu hô cả nhà thương yêu nhau, tao nâng ly uống theo bản năng. Thằng kia quay sang mời rượu phấn, giới thiệu nọ kia, phấn bảo em là nhân viên hành chính quèn, thằng beep nổ ơ bên anh cũng đang thiếu người hành chính nhân sự, nếu có nhu cầu thì sang bên anh làm. Tao nghĩ phấn đang làm cty to vật sang cty bọn mày làm gì, cơ mà kệ mẹ nó vậy. Thò tay gắp miếng rau, Luật nâng ly bảo em mời người yêu em 1 ly nào, tao ngẩng mặt lên nhìn Luật, Luật cười tươi, nháy mắt. Đệt, cầm chén lên thì khác gì nhận vẫn là ng yêu Luật, nếu ko cầm thì đéo ai để Luật bẽ mặt ở đây, thôi đành dẹp bỏ sĩ diện cá nhân của riêng tao với Luật mà vì sĩ diện cho Luật trước mọi người mà cầm lên cụng ly. Luật cười tươi bảo lâu lắm rồi ko uống với nhau anh nhỉ, cạn. 3 người còn lại trong mâm đều tỏ vẻ ngạc nhiên, đặc biệt là thằng sếp lồn của bắc ninh. Bắc ninh với phấn thì biết chuyện tuy nhiên ko nghĩ rằng Luật lại có hành động như thế. Thằng sếp lồn nét mặt thoáng trầm đi hỏi ồ ông em là người yêu Luật à, thế mà ngồi im nãy giờ, nào anh chúc sức khỏe ông em 1 ly. Hắn lại giới thiệu, đm, bố biết mày là sếp rồi, nói mãi. Tao giới thiệu tên, bảo đang thất nghiệp ất ơ, thằng beep thoáng nhếch mép cười xong lại bảo bên anh cũng tuyển người nhưng đợt này ko tuyển kỹ sư, anh sẽ hỏi bạn anh xem, bạn anh cũng toàn làm giám đốc. Tao ko để vào tai, hỏi Luật công việc vẫn ổn chứ, Luật bảo vâng, em định mở thêm 1 cơ sở nữa, tao gật gù, bây giờ nhu cầu làm đẹp ngày 1 lên cao nếu làm tốt thì mở thêm cũng là phát triển được. Thằng beep thấy em Luật bảo là ng yêu tao nó quay hướng ngay sang phấn, hỏi phấn làm ở đâu, lương cao ko,... Phấn cười trừ, trả lời bà lăng nhăng, tao nghe thì biết. Luật bỗng cất tiếng bảo anh còn 1 người yêu cũ chưa uống kìa, Luật với chai rượu rót vào chén Phấn. Đm, cả bàn lại được 1 phen tròn mắt ngạc nhiên, Luật cần gì phải dẫn chương trình thế, hay là Luật nói như muốn khẳng định phấn chỉ là người cũ, còn hiện tại Luật mới là ng yêu. Phấn vô tư cầm chén mời tao, Phấn bảo nào ng yêu cũ, em mời anh một ly, vừa hôm trước uống beer suýt thì say với anh, nay em uống nửa thôi nhé. Đm, phản đòn à, chuyện uông beer cũng kể ra, lại còn bảo uống 1 nửa, ý là chỉ đồng ý 1 nửa với lời nói của Luật. Tao thở dài, chết mất với các cháu này thôi, vừa uống xong đang định cầm đũa thì bắc ninh bảo ơ hôm nay sinh nhật em hay sinh nhật anh thế, Phấn cười à xin lỗi bắc ninh, bắc ninh cười kêu ko sao. Tao phải ẳng lên một tiếng bảo làm gì có ng cũ người mới gì ở đây, tất cả là bạn, tôi mời cả nhà 1 ly để tôi sang bàn bên làm quen nhé. Tao rót hết lượt rồi uống. Tao cầm chén sang bàn bên cạnh. Bàn này có 3 đứa con gái và 2 thằng đực, 2 đứa con gái tao đã quen rồi, sang hỏi han thì 3 đứa kia cùng công ty với bắc ninh, làm quen 1 lượt cũng là theo phép lịch sự chứ sau bữa có khi ko nhớ tên. Xong tao về chỗ, lấy sức đã rồi mới đi nốt bàn kia, thấy bố cháu giám đốc rút iphone xin số điện thoại Luật, Luật nhìn tao, tao đưa mắt đi chỗ khác, Luật cũng đọc số cho thằng kia, tao lại thấy hơi ghen ghen. Thằng kia chắc nghĩ là khi nãy các ẻm đùa chứ ko phải ng yêu cũ ng yêu mới gì nên lại xoay vào Luật. Bắc ninh đứng dậy sang bên kia mời rượu. Tao quay sang hỏi chuyện phấn, tai vẫn ngỏng lên hóng chỗ Luật. Hình như đang chém chuyện hàng nhập khẩu với gỉ gì, Phấn bảo anh uống vừa thôi ko tí cho đi bộ về, tao nói đi bộ càng khỏe, nhà anh gần, đi bộ cho mát. Tao lấy điện thoại ra xem xem, phấn cũng lấy điện thoại ra lướt rồi mở ảnh trên facebook hôm tao đăng đi thung nai, phấn bảo ảnh này anh chụp ở đâu, đẹp thế, tao bảo đi phượt thung nai, phấn hỏi đi cùng ai, tao cười nói đi mây về gió cần gì cùng ai. Luật đánh mắt sang bên tao rồi lại quay ra nói chuyện với thằng beep. Ngồi thêm lúc thì mấy thằng nhân viên của thăng beep lần lượt sang mời rượu, tao uống thêm chục chén nữa . Bắc ninh cũng về mâm rồi hô hào đi hát, 2 bàn bên túc tắc đứng dậy, thằng sếp beep bảo mấy đứa kia đi trước đi tìm quán hát rồi báo lại, tí bọn anh qua. Phong thái của sếp cũng oách lắm.
Làm thêm vài tuần rượu nữa thì bọn kia báo đã ở quán hát. Bắc ninh gọi tính tiền, chủ quán đưa hóa đơn, Luật bảo để chị trả coi như tặng quà, hôm nay bận chưa mua được gì, bắc ninh lèo xèo vài câu thì cũng để Luật trả tiền. Thằng beep kêu mọi để xe đây lên anh anh chở đi 1 thể, tao bảo thôi em đi tí về luôn, tao bảo Luật với bắc ninh đi cùng anh ý, 2 ẻm ko nói gì, tao ra lấy xe, bắc ninh nói gì đó với Luật rồi dặn quán để nhờ xe Luật ở đây nhé, quán ok. 2 ẻm chui vào xe ô tô đi. Tao thấy cay. Phấn bảo lão kia chỉ được cái chém gió, ko ăn thua, dạng người này em gặp đầy. Phấn ôm eo tao rồi nói anh phóng trước xe kia đi, Luật nhìn thấy chắc cũng vui đấy. Đéo hiểu sao lúc này lại chuyển sang hình thái đấu tranh, để trêu tức nhau thì phải. Tao vọt xe đi ngang hàng xe 4 bánh, phấn ngồi sau ôm chặt, dựa nghiêng đầu vào lưng tao, phấn còn dơ tay vẫy vẫy... Đúng là phấn vẫn rất hiểu tao

Rồi phải tụt lại sau vì xe 4 bánh dẫn đường. Quán hát cũng gần đó, vào phòng đã thấy nhạc nhẽo inh ỏi, Tao ngồi cạnh phấn, Luật ngồi gần bắc ninh. Tao trêu bảo hôm nay mới được vịn xịn ngồi cạnh lại ko mất tiền, phấn bảo vớ vẩn, vịn này anh còn thiếu trò gì nữa ko mà nói như tội nghiệp lắm. Mà cấm anh gọi em là vịn nhé, tao bảo thế gọi là gì, phấn bảo cứ gọi em yêu thôi là được, haha. Vl phấn. Mấy bọn nhân viên cùng cty bắc ninh có vẻ tầm tuổi tao, thấy lăng xăng chạy rót beer mời bắc ninh, mời sếp, thằng sêp xun xoe lại ngồi gần Luật. Tao với phấn bỗng chốc lẻ loi, bắc ninh hát xong thì mấy đứa kia hát, cơ bản nghe như đấm vào tai, Bắc ninh lại chỗ tao bảo anh anh chị làm gì im thế, hát tặng em bài đi, tao quay sang phấn bảo mình hát bài nhé, phấn gật, phấn chọn bài của đan trường cẩm ly. Tao với phấn song ca, tao hát hay thì là đương nhiên rồi, phấn cũng là giọng ca chuyên nghiệp do nghề, ngân nga
Người mang tình tôi vùi lấp mộ hoang. 
Mùa đông ngập đầy lạnh buốt đáy hồn tôi.
Xin đừng trách nhau chi, 
Duyên không thành đành thôi nhé. 
Tình ta hãy xem như đùa vui....
Bọn tao hát ăn đứt bọn nhộn nhạo kia, hát xong thì mấy đứa nhân viên mới cầm cốc beer đến tặng hoa. Tao cố ko để ý đến Luật, nhưng cũng vẫn nhận ra Luật đứng dậy ra cửa. Tao kệ. Thằng sếp lúc này mới đứng dậy lấy mic, hát ông ổng còn hơn cả bò, sỉ nhục nhạc sĩ, nhạc sĩ mà nghe thấy chắc ức mà chết. Phấn phì cười kín đáo rồi bảo em biết ngay mà. Điện thoại tao rung tin nhắn, rút ra xem, là Luật nhắn Anh ra ngoài này em bảo. Tao nhắn lại có chuyện gì ko, anh đang hát vui, Luật nhắn anh ra đi, em ngứa mắt anh lắm rồi, trêu tức em phải ko ? Tao bảo phấn ngồi đấy anh ra ngoài 1 chút, phấn tinh tế bảo anh có chuyện gì thì cứ nói thật nói thẳng lòng mình với Luật đi anh ạ, như vậy mới nhẹ lòng, đừng đặt nặng vấn đề đúng sai. Tao đi ra. Luật ngồi bàn chờ ngoài sảnh, tao tiến lại, Luật đứng phắt dậy bảo anh muốn trêu ngươi em đấy à, hình như giọng nói hơi to thu hút ánh mắt của vài vị khách và lễ tân. Tao bước ra ngoài, luật đi theo, ngoài đường phố xá sáng rực ánh đèn, bước thêm vài bước, Luật khóc, Luật khóc tu tu, luật ôm tao từ phía sau mếu máo bảo em nhớ anh. Tao kệ, đứng im cho Luật ôm. Vài người đi bộ qua đừng ngoái đầu lại xem, tao ko thấy bận lòng, tao từ từ nói Anh đọc ở đâu đó người ta bảo đôi trai gái yêu nhau, khi chia tay, sau 1 tuần, ng con trai thấy bình thường, người con gái thấy nhớ nhung, sau nửa tháng, con trai thấy dần quên, con gái nhớ quay quắt, sau 1 tháng người con trai bắt đầu hơi nhớ, người con gái nhớ phát điên, sau 2 tháng, con trai nhớ nhiều lên, người con gái quên đi già nửa, sau 3 tháng, con trai nhớ hằng ngày, con gái đã chẳng còn biết người ấy là ai. Mình được bao lâu rồi nhỉ. Luật nín dần, Luật bảo em ko biêt, em rất nhớ anh, em ko thể mạnh mẽ thêm được nữa. Tao quay lại đưa tay quệt giọt nước mắt trên má, tao cười nói anh nghĩ người như anh phó giám đốc khi nãy có khi hợp với em hơn, Luật bảo thế nào là hơn, hơn hay kém là do em đánh giá, ko cần anh đánh giá hộ em. Luật gục vào ngực tao. Tao ngửa mặt lên trời nhìn, mẹ nhà nó, biết thế hôm nay ko đi làm gì. Nhìn thấy lão sếp đi ra cửa quán hát ngó nghiêng ngó dọc, lão thấy bọn tao đang ôm nhau, lão tiến lại vài bước rồi e hèm, luật ngoảnh mặt ra nhưng vẫn ôm tao, lão kia nói anh tưởng em say, sợ em bị làm sao, em ko sao là tốt rồi. Lão quay đi vào trong. Tao trêu luật, có người lo cho em kìa, luật bảo em chỉ lo cho anh thôi, tao bảo anh có gì đáng lo à, Luật nói em lo anh bị con hồ ly tinh kia hút hồn lần nữa. Ơ, ý luật bảo phấn là hồ ly tinh à, tao nói ngay phấn ko như em nghĩ đâu, phấn vô tư và hiền, hiền hơn em nhiều. Luật vẫn ôm tao rồi bảo hiền á, có hồ ly tinh nào hiền ko ? Điện thoại kêu, tao sờ túi, Luật bảo của em, luậ đưa máy lên bảo bắc ninh gọi, thôi vào đi anh, đừng có mà làm em ngứa mắt nữa...

Tao với Luật đi vào đến cửa thì gặp phấn đi ra. Phấn bảo em có việc về trước, tao hỏi sao về sớm thế, Phấn bảo em bận. Tao chần chừ 1 chút rồi nói thế anh về cùng em. Phấn nhìn sang Luật kêu em tự về được, ko sao đâu ạ. Tao thì quay sang Luật bảo em vào đi, anh về trước đây rồi quay ra đi cùng Phấn. Luật đứng nhìn theo vài giây rồi quay người đi vào trong. Tao chở phấn về, phấn hỏi sao anh lại về, tao trả lời anh đi cùng em thì về cùng em, thế thôi. Phấn cười hihi. Tao hỏi thế sao em lại về, Phấn bảo ở đấy chán, lạc lõng, rồi lúc anh ra ngoài mấy thằng cứ le ve lại mời beer, em chán bảo đi vệ sinh rồi lượn, định ra ngoài cửa gọi điện cho anh thì gặp anh với Luật. Điện thoại có tin nhắn, tao cầm lái 1 tay, tay kia rút điện thoại xem, Luật nhắn Anh được lắm. Tao thở dài.
Phấn bảo về nhà anh rồi em tự đi về được, tao bảo thôi để anh đưa về luôn, phấn ko nói gì, ngồi sau ôm chặt. Về gần đến nhà phấn mới mở miệng hỏi anh với Luật thế nào rồi, ý em là khi nãy ra ngoài nói chuyện thế nào. Tao cũng thật thà bảo Luật ghen anh với em, Luật cấm anh léng phéng với em, phấn cười Luật mà cũng ngây thơ thế à, con người như anh cấm làm sao được, càng cấm càng khó chịu, người như anh là phải lạt mềm buộc chặt. Những lời này phấn nói ra như đâm trúng tim đen, có lẽ chỉ phấn mới là ng hiểu tao nhất, phấn biết tao cần gì, muốn gì. Về đến nhà phấn, tao dắt xe vào cho phấn rồi bảo ko ai hiểu anh như em, cảm ơn em. Phấn kêu ngủ lại nhà em cũng được. Tao lắc đầu, lại gần ôm ẻm 1 cái rồi đi bộ ra về, định bụng ra ngõ đi xe ôm.
Trời khuya, đường vắng người hơn, đoạn vỉa hè lại đang được sửa, tao nhớ cái đường này từ lúc xuống hà nội đến giờ thì phải sửa ko dưới 5 lần, chắc đây là miếng ngon dễ ăn nên cứ xào đi xào lại. Tao đi bộ dưới lề đường, bóng người dưới anh đèn vàng vọt cứ dài lại ngắn trông cũng buồn cười. Châm điếu thuốc vừa đi vừa hút, vài lời mời đi xe ôm ko, tao từ chối, tao thích khoảnh khắc đi bộ thế này, thời tiết dễ chịu, đi bộ 1 minh mới có thể suy nghĩ thấu đáo mọi việc. Tao nghĩ liệu Luật có đang ngồi hát rồi thằng sếp lồn kia ôm ấp ko nhỉ, rồi lại nghĩ liệu hát xong bọn nó có đi đâu ko nhỉ, đm, nghĩ thôi mà cũng thấy khó chịu trong người, rít nhanh mấy hơi thuốc bỗng thấy còi pip pip phía sau, giọng nói đi xe ôm ko, tao trả lời ko, nhưng có gì đó ko đúng lắm, tao quay đầu lại, là Luật. Luật đi lên bảo ko đi xe ôm thì đi xe cho ôm cái nào. Tao phì cười. Luật bảo đi anh, tao lại đỡ xem cho ẻm xuống, rồi thì đi. Tao hỏi ko ở đấy mà đi 4 bánh, Luật cấu sườn phát bảo em thích 4 chân hơn, hihi. Tao hỏi 4 chân là cưỡi ngựa hả, Luật kêu ko, 2 chân sấp 2 chân ngửa, lâu lắm rồi ko được ôm anh ngủ nhé. VKL. Tao im lặng ko nói gì, Luật bảo anh nói thật đi, anh có nhớ em ko, tao thở dài bảo có, Luật nói luôn thế thì sao phải xa nhau, sao phải o ép mình thế, tao lại im lặng. Về đến nhà tao, tao xuống xe, Luật bảo có mời em vào nhà ko, đm, nó đã nói thế rồi chả nhẽ lại bảo ko, tao bảo em thì cần gì phải mời, Luật hiha kêu dắt xe hộ em, tao dắt xe, Luật đã tót lên trước. Tao khóa xe cẩn thận rồi mới lên phòng, thấy phòng đã mở cửa bật điện rồi, lúc đó mới nhớ ra là Luật cũng có chìa khóa phòng tao. Rửa mặt rửa mày các thứ xong Luật tuyên bố tối nay em ngủ đây, à cả tối mai nữa, tóm lại giờ cứ cuối tuần là em ngủ ở đây. Tao tròn mắt nhìn Luật, Luật bảo có gì ngạc nhiên à, em ngủ với ng yêu em thì có gì sai ư. Tao lắc đầu, ko có gì sai, nhưng trong bối cảnh này thì hơi bá đạo. Luật bảo em thích thế. 
Chả nhẽ đuổi ẻm về, đuổi thế nào được. Tao thay quần áo rồi leo lên giường, tao hỏi Luật em ko mang theo quần áo à, Luật nháy mắt nói đi ngủ cần gì quần áo, Luật với công tắc tắt đèn...

Nằm xuống, yên lặng, hết sức yên lặng, tao còn rõ nghe tiếng kim giây đồng hồ chạy tạch tạch. Tao thở dài hỏi Luật, tương lai mình sẽ thế nào em, Luật hỏi ngược lại ai biết trước được tương lai mà anh hỏi làm gì. Tao tự trả lời câu hỏi, tao nói những gì ngày hôm nay chính là kết quả của những gì làm ngày hôm qua, ngày mai đương nhiên là kết quả của ngày hôm nay, vậy tương lai chính là kết quả của hiện tại. Luật im lặng. Tao nói tiếp, em có thấy hiện tại anh và em có khoảng cách ko. Luật trả lời khoảng cách là do tự anh tạo ra và em đang cố kéo ngắn nó lại. Tao cười nhẹ bảo sai rồi, khoảng cách là do hoàn cảnh, anh chỉ cảm nhận thấy và nói ra thôi. Luật đưa tay qua ôm tao, mùi nước hoa còn thoang thoảng. Luật bảo anh đừng nghĩ nữa, quan trọng là mình đang yêu nhau, em tin rằng anh vẫn còn yêu em nhiều, em cũng vậy, em yêu anh, vậy tại sao phải chia tay, tình yêu bây giờ ko giống hồi trước vì chúng ta đều là người lớn cả rồi, có công việc riêng, có cuộc sống khác, nhưng ko vì thế mà chúng ta buông bỏ những thứ đã mất bao công sức vun bồi, nhất là tình yêu...
Tao vắt tay lên trán, biết nói với Luật thế nào bây giờ, Luật ko nghĩ về tương lai hay cố tình không nghĩ đến, khoảng cách này là chắc chắn Luật cũng cảm nhận được chứ đừng nói không, tao tiên đoán tương lai sẽ không đi đến đâu, tao sẽ đi công trình, xác định đi công trình ko thể ở hà nội mãi, rồi khoảng cách địa lý, xa mặt cách lòng, Luật tương lai sáng như vậy, thiếu gì người sấn tới, trong cái đám đấy không ít thằng hơn tao, biết đâu lại có lúc Luật lại giống Phấn...
Tao quay sang ôm Luật, Luật thì thào nói em yêu anh, tao đưa tay cấu má ẻm cái rồi bảo ngủ đi, Luật bảo chưa muốn ngủ, tao hỏi chưa ngủ thì làm gì, Luật hihi làm gì thì làm. Đm, tâm trí rối bời mà thân xác cũng không được yên, Luật chủ động hôn, tao đành gượng ép mút môi lại, tay luật mò xuống, là thằng bé nó tự thức dậy chứ ko phải tao, rồi thì này thì quần, này thì áo, quăng ra hết, Luật cưỡi như phi ngựa, tao chống đỡ ko nổi 10p. Nằm sấp vào nhau, Luật bảo anh hôn vú em đi, tao mút chùn chụt...Tao hơi buồn ngủ, Luật thì đéo cho ngủ, cứ hỏi chuyện linh tinh như kiểu câu giờ, cỡ nửa tiếng sau Luật lại bắt đầu mó máy, chắc là muốn cuốc nữa chứ gì, tao sợ đéo gì mà ko xúc, vậy là 1 cuốc nữa. 
Địt xong mới thấy đéo thể chia tay nổi, Luật nằm mãn nguyện nói anh ko chia tay em được đâu, đừng tốn công vô ích. Chán vl, lên giường hung hăng bóp vú luật mấy phát rồi đi ngủ. 
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Luật vẫn nằm trần truồng bên cạnh, tao nhìn Luật hồi lâu, nghĩ nghĩ ngợi ngợi. Trong tất cả những ng con gái hiện tại có lẽ Phấn là hợp tao nhất, tiếc là...Sau đó là Luật, Luật yêu tao nhiều, chỉ có điều Luật cứng đầu hơn phấn, giả như tao yêu phấn, tao bảo chia tay là chia tay, phấn chỉ ngậm ngùi đứng lại, Luật lại khác, Luật kiên quyết ko là ko. Đm, thôi đành, đến nước này thì để nước nổi bèo nổi, nước trôi bèo trôi. Tao mân mê đầu ti Luật, từ ngày Luật làm spa, đúng là da càng mịn màng đẹp hơn, mi thì uống cong, môi thì xăm hồng, nói chung nhìn ngon vl, thằng bé cứng ngắc, tao cứ thế ngồi dậy rồi banh háng Luật ra, cọ cọ mấy hồi, Luật vẫn ngủ hoặc giả vờ ngủ, chắc là giả vờ thôi thì ngủ thật đéo ai là nước nhờn chảy dề dề thế này, tao đóng, này thì giả vờ à, Luật rên ử ử. Buổi sáng mạnh mẽ, đóng mỏi hết cả lưng, chỉ sướng nhất Luật thôi, bím co giật ko biết bao lượt. Xong việc tao nằm ụp xuống, Luật mơ màng nói thôi em đi chết đây, chết mất thôi

Ngày hôm đấy dắt nhau đi chơi, dắt nhau đi xem phim, các kiểu con đà điểu rồi lại về chịch nhau. Như chưa hề có cuộc chia ly. Luật đăng anh chíu chíu lên facebook như khẳng định với thiên hạ là chúng tôi đang bình thường, thế beep nào fb luật có mấy nghìn bạn với cả đống theo dõi, tao hỏi sao nhiều bạn thế, Luật kêu em chả biết, em cũng ít chơi fb mà. Luật bảo sắp tới em ra ngoài ở, ko ở spa nữa, ở spa bất tiện vì cho nhân viên ở rồi, tao trêu nhân viên spa của em có đi làm thêm ngoài tí ko, Luật hiểu ý bảo anh vớ vẩn, anh nghĩ cứ xinh là đi làm vịn à. Nghe giọng tao biết được Luật đang cạnh khóe Phấn. Tao ko nói gì, nói gì cũng ko hợp, bảo vệ phấn thì Luật lườm ngay, hùa theo Luật thì tội cho phấn, phấn nghỉ rồi mà. 
Tối thì Luật về, luật bảo em ở đây nữa thì chắc bị anh hấp diêm chết mất. Vl, nói láo trắng trợn, chính ẻm gạ gẫm hấp diêm tao thì có, cơ mà ko thèm đôi co làm gì. Luật về, trước khi về còn cố hôn nhau mấy phát. Tao nhìn theo bóng, nghĩ bụng thế là mình bị thua Luật 1 ván rồi. 
Cái sự bất ngờ của tối đó là Ms. Say gạ chịch. Thật vl, nghe thì hoang đường cơ mà là thật, khoảng 8h tối Say pm bảo anh rảnh ko, tao bảo có, say nói luôn đi chịch nhau đi anh. Tao tưởng nick bị hack, tao bảo đmm hack nick à. Say bảo hack gì mà hack, thổi kèn trong sương đêm. Đm nói thế thì trượt làm sao được nữa, cơ mà tao vẫn chưa tin hoàn toàn, tao gọi điện, Say bảo hihi đang chán đời, anh qua em đi. Trước giờ tao vẫn coi việc chịch gái ko có gì khó khăn, nhưng bị gái gạ chịch 1 cách thô thiển như này thì tao chưa từng gặp nên ko khỏi ngỡ ngàng, tao trả lời nửa đùa nửa thạt vừa tối qua đến giờ đóng 3 nháy rồi, ko qua được đâu. Say bảo gớm, khiêm tốn làm gì, em biết chuyện anh chén con mi cong rồi, hôm đó em về sớm tí thì khéo được xem sex. Tao thở dài bảo dân phượt bọn em cứ chịch dạo nhau thế hả, say cười sằng sặc nói em ko phải dân phượt, có mi cong mới là dân phượt thôi, mi cong bảo anh thú vị nên nó xõa, đơn giản mà, 1 lần rồi thôi. Tao bảo thế anh với em cũng 1 lần rồi thôi, say kêu tùy anh, em thì thế nào cũng được, hôm nay đang chán đời, cãi nhau với người yêu, muốn thả mình, yêu với đương cả năm gặp được vài ngày, rồi suốt ngày cãi vã. Tao hỏi sao gặp ít thế, Say kêu nó bên Úc mà, tết mới về. Tao cười ha hả bảo thế là treo bím rồi, Say ko nói gì, ko rõ đồng ý hay phản đối. Say bảo tóm lại anh có đi ko, đi ăn rồi đi chịch, em nói luôn thế cho nhanh, mà chịch luôn cũng được. Tao ngần ngừ rồi nói ng yêu em ở xa thì ko sao, ng yêu anh ở gần đây nó biết thì nó xẻo chim, để lúc nào đi trốn được thì hẵng, Say kêu em thích bây giờ, ko thì thôi. Ờ thì thôi, tao đâu phải người dễ dãi. 

Online lướt fb xem tình hình các cháu thế nào, cháu giữa và mỹ nhân vẫn hạnh phích với người yêu, cháu tóc vàng thì ko rõ vì hay đăg mấy mục vớ vẩn, bắc ninh thì toàn đăng ảnh chụp choẹt 1 mình, mi cong là ẻm mới quen thì toàn ảnh phượt tập thể. Hơn 9h phấn gọi điện, phấn hỏi han vài hồi, phấn bảo về quê lúc sáng, anh thích quà quê gì em mang lên cho. Tao lỡ môm nói anh thích táo của em thôi, phấn hihi bảo ăn bao nhiều lần ko chán à. Tao nhận ra mình đã bình thường hóa quan hệ với Luật, phấn chỉ là bạn, bạn thân cũng được nhưng ko nên cợt nhả như vậy, tao nghiêm túc nói vài câu tử tế, buôn chuyện hơn 10p thì thôi. Vừa dứt máy thì Luật gọi, Luật hỏi anh nói chuyện với ai mà lâu thế, tao bảo à nói chuyện với bắc ninh, bắc ninh hỏi chuyện tối qua sao về sớm ấy mà. Luật bảo mai đi phượt đê, vl phượt, tao hỏi đi trong ngày á, Luật kêu vâng, đi gần thôi. Tao bảo anh ko biết chỗ nào đâu, luật kêu cứ để em lo, mai anh dậy sớm đi nhé, ngủ sớm đi mai 6h em qua...
Dứt điện thoại, ngoảnh ra ngoài thì giật mình, em thư ký đang đứng ngay cửa sổ nhìn vào chằm chằm, tao bảo mày bị ngáo à em, ko thấy nó nói gì, tao bảo ngẫn à, làm tao giật cả mình, bỗng ẻm quay đi, lạnh lùng, đờ đẫn như 1 bóng ma, tao chột dạ đứng dậy đi ra cửa xem sao...

Tao bỗng nhớ lại cái vụ lần trước giỗ bà cô bà chủ nhà. Thấy thư ký đi chậm rãi xuống tầng, tao gọi mấy câu, ẻm ko thưa, tao vào phòng gọi du lịch, du lịch đang tắm. Làm đéo gì mà giờ mới tắm không biết, tao bảo thư ký bị thế nào mà thất thần ngơ ngơ anh gọi mấy câu ko thấy trả lời., du lịch nói vọng ra bảo em ko biết, vừa nãy bình thường mà. Đm, nói với con bé này bằng thừa. Tao đi xuống tầng 1, thư ký đang ngồi ở hè nhà chủ, vắt chéo chân, tay chống cằm nhìn trân trân ra cổng. Tao gọi, vẫn ko thưa, nhìn nét mặt vô hồ vô cảm, tao hơi run. Tao vào gọi nhà chủ, bà chủ nhà đang xem tivi, tao bảo qua tình hình, bà chủ kêu thật á, bà lẳng lặng bước ra cửa đứng nhìn, bà lẩm bẩm, thế thì thì ko phải, ko giống, bà cũng gọi vài tiếng, thư ký chỉ quay lại nhìn 1 lần rồi lại hướng mặt ra cổng. Bà chủ lật đật vào thắp hương, bà bảo nó bị ma nhập rồi. Tao ko tin, tao bảo vớ vẩn, để cháu lại cấu má nó, bà chủ can, ko được, đứng yên đấy chờ tao. Bà chủ thắp nhang xong đứng lầm rầm khấn vái, rồi bà chạy xuống bếp tìm gì đó, dường như ko thấy, bả gọi vọng lên tầng hỏi mấy đứa con, mấy đứa trả lời hết rồi. Bà lại chạy vào buồng rồi đi ra, tay cầm 1 cái que, tao hỏi bà là gì đấy, bà kêu roi dâu, tao hỏi để làm gì, bà ko nói, tiến lại gần chỗ thư ký ngồi, quất vun vút vào không khí. Thư ký bông giật mình kêu oai oái như đau lắm, kê to đến mức gây cả sự tò mò của mấy người ở trọ cũng như mấy đứa con bà. Thư ký mếu máo nhưng ko có nước mắt, bà chủ vút roi dâu xuống đất, thư ký giật mình 1 cái rồi nhìn bà chủ chằm chằm mở miệng nói, ơ bác làm gì đấy. Bà chủ nhà thờ phào, tao đứng nhìn, ko tin vào mắt mình nữa, thật sự có việc này ư...
Túm tụm hỏi han, người kể câu nọ, người nói câu kia, kẻ kể chuyện ma quê mình. Thư ký run nhong nhóc, bà chủ nhà bảo vong lạ thì phải, ko phải người nhà này đâu, mai tao phải đi xem ngay mới được. Xì xào mãi đến gần 11h mới giải tán, tao lên phòng hỏi thư ký, ẻm kêu em ko biết gì, ko nhớ gì cả. Du lịch ái ngại bảo gần đây thỉnh thoảng bà cũng thế nhưng chỉ mấy phút, tôi tưởng bà lơ đễnh làm gì. Chà chà, sợ thật đấy. Tao động viên sợ đéo gì, giả sử có ma thật thì cũng chả ai hại người cả đâu, đa phần là tưởng tượng linh tinh mà ra thôi, chỉ ma men, ma túy mới hại người. 2 ẻm ko nói gì, tao bảo thôi đi ngủ đi mai đi làm.
Về phòng, tao trằn trọc lăn bên nọ, lăn bên kia, lại giở điện thoại ra tìm hiểu tâm linh, cả tiếng đồng hồ chưa ngủ được. Thấy hơi lạnh, kéo cái chăn mỏng ra đắp, bông nghe tiếng gõ cửa khô khốc Cộc cộc cộc...

Tao hỏi ai đấy, ko nghe tiếng trả lời, tao hỏi tiếng nữa, vẫn im lặng. Đm, rợn phết. Tao vùng dậy bật điện sáng, lại sờ đèn pin, lâu ngày ko dùng, dường như pin đã gần hết. Tháo pin ra, lấy răng cắn bẹp rồi lắp lại, đây là trò tao ko nhớ ai dạy nhưng như thế có thể kéo dài pin thêm một lúc. Đèn pin sáng, đèn phòng sáng, đéo có gì phải sợ, rót ánh đèn ra cửa, đứng nép sau cánh và nhẹ nhảng mở cửa, tiếng kétttt cửa khô khốc, tao nhìn ra ngoài, ko thấy ai. Đm, tao lầm bầm thần thánh phương nào xin lộ diện. 1 cơn gió lùa, tiếng móc phơi quần áo leng keng, tao soi đèn ra ngoài sân phơi rồi lại soi xuống cầu thang. Ko có gì hết. Định ra sân phơi soi tiếp thì có tiếng chuông điện thoại, Mẹ, giờ này ai còn gọi ko biết. Tao quay vào giương cầm điện thoại, báo unknown number đang gọi. Cái trò này là trò giấu số của bọn mạng tỷ phú thì phải, tao đéo nghe, đúng số tao chưa chắc đã nghe lại còn giấu số thì việc đéo gì tao phải nghe. Tao ấn tắt. Gió lại lùa, ra đóng cửa rồi lê giường chùm chăn, tự nghĩ có lẽ mình ảo tưởng ra tiếng gõ cửa thôi, nằm trùm chăn, bấm điện thoại, đúng 12h đêm.
Khó ngủ, mà cần đéo gì ngủ, mai chủ nhật, lo đéo gì, nghĩ vậy tao vào facebook vuốt vuốt. Vào chat thấy vẫn hơn 2 chục đứa xanh nick, tối thứ 7 có khác, tao thấy thôi miên online, tao pm hỏi, thôi miên trả lời ngay. Sau vài câu hỏi giã giao thì tao hỏi mấy vụ lần trước em với bắc ninh đóng kịch là hoàn toàn kịch à, thôi miên bảo vâng, sao anh hỏi thế. Tao hỏi tiếp các chi tiết ma mãnh cũng là kịch bản cả à, thôi miên hihi bảo vâng. Tao kể cho thôi miên nghe vụ lúc tối của em thư ký, thôi miên bảo kiểu đấy em nghe kể nhiều nhưng chưa chứng kiến, anh có sợ ko. Tao bảo sợ đéo gì, tò mò thôi. Thôi miên kể theo em nghĩ thì đó là 1 giai đoạn vô thức, não bộ ở trạng thái nửa hoạt động nửa ngủ, nó sẽ bị đánh thức bởi tiếng động hay tác động lớn bên ngoài, còn tại sao lại bị rơi vào trạng thái đó thì em ko biết, em hiểu nôm na là thôi miên cũng thế, mục đích của thôi miên là đưa người ta vào trạng thái vô thức mà. Tao lơ mơ hiểu, giả như lúc đấy tao lại bóp vú thư ký phát có khi nó cũng tỉnh chứ chả cần roi dâu roi da gì, cơ mà lại đéo dám động, sợ nó ngã ngất mẹ ra thì hỏng. Thôi miên bảo nếu lần sau anh gặp thì anh đơn giản chỉ cần lại lay người ta dậy từ từ, đừng lay mạnh quá sợ họ giật mình cắn lưỡi hoặc choáng váng đầu óc có thể ngã. Tao ừ à, Thôi miên hỏi anh với bắc ninh thế nào rồi, tao trả lời là bạn bình thường thôi. Thôi miên hiha gửi cho tao cái ảnh bắc ninh mặc bikini bảo nhìn này, thèm ko, em chụp được từ hồi đi chơi, ngon thế này mà bỏ thì phí, tao gửi hình mặt cười bảo anh ko thích, anh thích cái mới lạ cơ, anh ăn ở cùng bắc ninh mấy năm mà, có gì mà lạ, trước anh ngủ cùng bắc ninh suốt, trần truồng ôm nhau ngủ thuần khiết như bạn, chỉ ko làm gì thôi. Thôi miên gửi lại là vãi cl, anh thật hay chém. Tao bảo ko tin lúc nào hỏi bắc ninh đi, chém làm gì. Thôi miên kêu bó tay, chuyện lạ có thật, trần truồng ôm nhau mà ko làm gì. Tao haha, anh có bản lĩnh, có ý chí, em ko tin lúc nào anh với em thử phát. Thôi miên gửi hình lè lưỡi bảo đi chết đi, em tầng dưới lên gõ cửa kìa, tao bảo đéo sợ, nó lên anh cho trần truồng ngay. Đm, vừa gõ xong thì lại nghe tiếng gõ cửa thật, cộc cộc...

ĐCM, cộc cộc cái lồn, tao lẩm bẩm thế, cảm giác thấy bực bội nhiều hơn là sợ sết, mà lúc bực thì ngại gì, dậy luôn, bật điện sáng, chả cần cầm đèn đóm gì Mở cửa, lại đéo thấy gì cả, đm, thế là thế beep nào. Tao vào lấy đèn, đi ra sần phơi soi khua khoắng 1 loạt rồi soi xuống sân, hoàn toàn ko có gì đáng ngờ hết. Trở vào phòng, tao nhơ đã đọc ở đâu đó có bài viết về chuyện ma có thật hay ko, bài viết đó nói rằng giống như việc bạn bắt sóng đài FM, để nghe được bạn phải có thiết bị và dò đúng sóng, ma cũng thế, coi ma là 1 dạng sóng, thế gặp được ma thì cơ thể của con người phài bắt được đúng sóng đó, điều này ko phải ai cũng có thể làm được. Bới thế có những người ngày đêm ngủ ở nghĩa địa chờ gặp ma thì cũng ko bao giờ gặp được, còn có những người ko muốn gặp thì vẫn có sóng phát vào, kiểu như nhiều lúc dò sóng lại thấy tiếng trung quốc lọt vào. Chốt lại là linh hồn có tồn tại với những người có khả năng và với người thường thì ko hề tồn tại. Tao nghĩ ko biết tao thuộc dạng nào, tao thì đéo tin mấy việc ý rồi, chết là hết, cái gì mà diêm vương âm phủ là huyễn hoặc cả thôi. Vậy tiếng cộc cộc tao nghe lúc nãy là từ đâu, mà nghe những 2 lần. Mẹ kiếp....
Lên giường nằm, tao hỏi thôi miên ngủ chưa, ẻm kêu chưa, tao bảo đúng là vừa có tiếng gõ cửa thật, dậy ra mở thì ko thấy gì. Thôi miên bảo chắc là ảo giác thôi anh. Nói chuyện linh tinh rồi cay mắt quá ngủ lúc nào ko hay, ngủ liền 1 mạch đến sáng. Dậy mở cửa ra ngoài hút thuốc rồi mới vào đánh răng rửa mặt, không khí mát mẻ dễ chịu thật. Vừa vệ sinh cá nhân xong định đi ăn sáng thì em du lịch lên phơi quần áo, dây dợ xủng xiểng, ẻm hỏi đêm qua anh gõ cửa phòng em à, tao bảo đéo đâu, du lịch bảo thế ai nhỉ, rõ ràng nghe tiếng gõ cửa, tận 2 lần ý, làm bọn em sợ vl. Tao ngẫm, phòng mình cũng thế, nghe tiếng gõ cửa 2 lần, vậy là thế beep nào đây. Tao đi xuống, tiện thò đầu vào phòng hỏi thăm em thư ký, thấy mắt thâm quầng, tao hỏi sao thế, ẻm kêu đêm qua mất ngủ, nằm mãi ko ngủ được, ơ thế tối qua em bị ma nhập thật à anh. Tao đéo biết giải thích hay trả lời thế nào, tao bảo chắc tác dụng phụ của thuốc thôi, dạo này có uống thuốc gì ko. Thư ký cười nhẹ, tao đi ra.
hơn 9h Luật gọi rủ qua đấy chơi, tao gật gù, cơ bản ko muốn đi lắm vì lên spa thì có gì mà chơi. Cơ mà mới hàn gắn, ko nỡ để ẻm buồn. Lấn cấn 1 lúc thì cũng lượn lên đó, đi vào trong mấy đứa nhân viên quen mặt, chào như chào ông chủ, Tao vào phòng Luật luôn, ẻm vẫn đang nằm trên giường, tao bảo sao nay vẫn nằm ì ra thế, Luật bảo tại anh, tao hỏi tại gì anh, Luật kêu tại anh bá đạo, đau hết cả háng rồi. Ồ shit, thật hay đùa ko biết. Tao mon men nằm gần rồi bảo vậy đổi tư thế nhé, nói là làm, tao lùa tay vào khe luôn, mân mê vê vẩy, nước lại ứa ra, tao ngoáy tận tình. Luật rên ư ử bảo em ko chịu được nữa đâu, đm, cũng dâm lắm cơ. Tao ngồi dậy, đang cởi dây lưng ra thì có tiếng gõ cửa, vl, là tiếng bắc ninh, bắc ninh gọi ầm ĩ. Luật phì cười nhìn nét mặt tao, có lẽ nét mặt giống đứa trẻ đang đưa cái kem lên miệng định cắn thì rơi xuống đất.
Tao nằm dài ra giường, luật ra mở cửa, bắc ninh bước vào kêu ớ anh ở đây à, tao ừ oàm, bắc ninh nhìn nhìn nói em có làm phiền 2 người ko, luật bảo ko có gì, em ngồi chờ xong tí chị xuống bảo các bạn kẻ lại cho nhé. Có lẽ là chuyện làm đẹp gì đó mà 2 đứa đã bàn nhau từ trước, tao ko bận tâm. Luật giờ mới đi thay quần áo và rửa mặt nọ kia. Bắc ninh ngồi xuống ghế gần bàn trang điểm, cũng là gần vị trí của tao đang nằm, tao giả vờ lăn ra rồi dang chân, chạm vào mông ẻm, bắc ninh quay lại nhìn tao, tao cười kêu oh sorry, bắc ninh dơ nắm đấm dứ dứ kiểu liệu hồn, 1 lúc say tao lại thò chân ra dí dí vào mông, bắc ninh quờ tay túm chân nhưng tao rút về nhanh hơn, bắc ninh quay lại nhìn tao ranh mãnh rồi kéo kéo váy lên hở ngang đùi, ẻm giơ tay chỉ chỉ vào trong nhà tắm, tao hiểu ý rằng ẻm sẽ vén cao đùi chờ Luật đi ra gặp cảnh tao treo hoa ghẹo bướm nhé. VL, tao dịch xa ra ngay, tránh hiểu lầm, tao cất tiếng lịch thiệp hỏi dạo này em thế nào. Bắc ninh nói to như cố tình cho Luật nghe tiếng, Em vẫn độc thân vui tính, anh xem có ai giới thiệu cho em với. Luật đi ra, Luật bảo để chị giới thiệu cho, cái tên nằm trên giường kia ko ăn thua đâu. Bắc ninh lại bảo, em thấy cũng ăn thua ra phết đấy chị ạ...

Tao giả vờ điếc, cho chúng nó châm chọc gì thì tùy, được vài câu 2 chị em kéo nhau xuống làm đẹp, tao nằm xem điện thoại. Thấy điện thoại Luật để trên giường, tao cầm vuốt, ồ ko có mật khẩu, giống tao vãi, đặt mật khẩu mất thời gian bỏ mẹ. Tao tự nhiên tò mò, biết là xem trộm điện thoại ko hay nhưng lúc đó nghĩ đt của người yêu, có gì mà xem ko được. Tao lướt xem tin nhắn, rất nhiều tin, đủ thể loại, có vài tin nhắn rủ đi chơi nọ kia nhưng ko thấy Luật trả lời gì. Tao để ý có 1 số là Luật nhắn tin nói chuyện khá nhiều, thằng lồn kia rủ đi chơi mấy lần nhưng Luật đều từ chối, chủ yếu nói chuyện về sản phẩm với công việc. Vậy là ko ít thằng đang theo đuổi Luật. Tao lướt sang fb, xem 1 hồi cũng ko có gì lắm, vào messenger, cũng 1 đống trò chuyện, ko có thời gian mà đọc hết được, tao lướt qua loa rồi để đấy, vào camera xem ảnh. Đấng chú ý là có vài ảnh chụp chung kiểu tự sướng với thằng lồn nào ko biết, thời gian cách đây 2 tuần, vậy là lúc đang chiến tranh lạnh với tao. Tao xem thì thấy khung cảnh đằng sau là quán ăn nào đó. Đang xem thì Luật lên, Luật bước vào kêu ơ điện thoại em, anh xem gì đấy, xem trộm thông tin là ko tốt. Tao bảo phải xem ng yêu có nhiều ng theo đuổi ko. Luật cười kêu đếm cả bàn tay ko hết, anh lo mà giữ em đi. Tao đưa điện thoại Luật ra hỏi em chụp ảnh cùng ai đây, có vẻ thân thiện lắm nhỉ. Luật xem ảnh rồi cười hihi kêu anh ghen à, tao ko nói gì. Luật bảo anh trả lời đi, có ghen ko. Tao nói anh đang hỏi em đấy, Luật lại kêu anh ghen hay ko, có thì em trả lời mà ko thì thôi, ko ghen thì em chụp với ai chả được. Tao thở dài,ừ thì có ghen. Luật hihi, đấy là anh trai em, hôm ấy em về quê cả nhà đi ăn sinh nhật mẹ em. Vãi anh trai à. Tao bảo anh chỉ nghe em kể có chị gái với anh rể giàu thôi mà nhỉ, Luật lại dí tay vào đầu tao, anh chỉ có nhớ gái thôi, em chả kể với anh là em có anh trai từ hồi còn ở mỹ đình ý. Ôi nhanh thật, vèo cái đã 5 năm.
Ký ức tự nhiên ùa về, 2 đứa ngồi kể chuyện cũ, Luật bảo anh biết em yêu anh từ bao giờ ko, tao lắc đầu, Luật bảo từ cái lần anh dầm mưa ý, em thấy cảm động lắm, hihi, thực ra trước đó cũng yêu, nhưng sau đợt đấy thì yêu nhiều hơn. Tao hỏi thế giờ có yêu ko, Luật bảo ko, giờ chỉ thích chén thôi. ĐM, thế là a lê hấp. tao ko quên hỏi bắc ninh liệu có mò lên ko, luật bảo ko đâu, phải chờ gì gì đó. Vậy là chiến, sướng vl, tính ra Luật cũng dâm bỏ mẹ, may là dâm thật chứ ko dâm loạn, nếu mà dâm loạn chắc tao đổ vỏ từ đời nào.
Buổi trưa đi ăn uống xong thì ngồi phê pháo bà chuyện đi phượt, bắc ninh cũng le te kêu cho em đi cùng, tao bảo đi để quay phim à, bắc ninh bĩu môi nói vớ vẩn, trước ở cùng nhà suốt có sao đâu. Luật bảo cũng được, đi cho vui, em rủ ng yêu em đi đi, bắc ninh lắc đầu, yêu đương gì đâu chị, em mất cảm giác yêu rồi. Nói xong lại liếc nhìn tao cái, đm, tao liên quan gì mà nhìn, đành lảng mặt đi. Luật bảo dự kiến cuối tuần sau đi mộc châu, tao ừ ừm. Cho ẻm quyết định, tao thì đi đâu cũng được. Ngồi lúc thì tao bảo về, Bắc ninh kêu cho em đi nhờ với, nãy em đi taxi qua đây, xe máy cho chị hàng xóm mượn đi đâu ý, xe chị ấy hỏng. Tao nhìn sang Luật, Luật cười bảo thế tí về nhớ trả tiền xe ôm cho chị nhé. Mẹ nó, lại còn trả tiền cho chị, tao là làm thuê sao....

Chở bắc ninh về, tao hỏi em với Luật vẫn chơi cùng nhau à, bắc ninh bảo vâng, đúng ra là lúc anh chị chiến tranh lạnh thì mới chơi lại, chứ trước thì tình cảm đi xuống lắm. Tao chẹp miệng, bắc ninh giữ ý ngồi xa, ko ôm eo như ngày xưa nữa. Cả đoạn đường dài cũng ko nói chuyện mấy, về gần đến nhà bắc ninh mới bảo em xin lỗi anh. Tao hỏi vì cái gì, bắc ninh trả lời vì 2 lần lừa anh, 1 lần vụ ma mãnh, 1 lần vụ bẫy anh. Tao thở dài bảo chuyện qua rồi, nhưng lúc đó em muốn chiếm hữu anh thế à, tao lảng tránh ko dùng từ yêu mà dùng từ chiếm hữu. Bắc ninh cười hihi bảo làm gì mà chiếm hữu, lúc đó em chỉ đơn giản là muốn có anh, muốn giành giật anh từ chị Luật thôi, em hơi ngu, lẽ ra thay vì giành giật như thế mà em cứ tiếp cận, ân cần, có khi lại khác anh nhỉ. Tao hỏi sao em nghĩ thế, bắc ninh dường như định nói lại thôi, 1 lúc mới trả lời chị Phấn bảo thế. Tao à, thế còn nghe được. Tao cười hỏi tiếp em lại chơi với cả phấn rồi sao, bắc ninh hiha thi thoảng chat chit nói chuyện thôi, chơi gì đâu.
Về phòng, tao bảo sao vụ ma mãnh em cũng nghĩ ra được thế, chỗ anh đang có đứa con gái dính chưởng, tao kể sơ qua vụ thư ký và vụ gõ cửa. bắc ninh trầm ngâm kêu em cũng nghe nhiều trường hợp kiểu này rồi, cơ mà vong lạ nhập thì hiếm lắm, nếu thế thì khéo bạn anh có căn cô đồng rồi, hihi. Tao nghe mơ màng, tao hỏi sao em biết những cái này, bắc ninh bảo gần nhà ẻm có cô đồng nổi tiếng, hóng hớt nhiều nên nghe lỏm thôi chứ biết đâu đấy. Bắc ninh bảo để em kể cho nghe...Đéo mẹ, ẻm kể chuyện vong chuyện vỏng nghe hấp dẫn vl, tao ngồi nghe nghe hỏi hỏi thu thập kiến thức để sau này có cái mà chém, thế beep nào gần hết buổi chiều. Tao kiếu về, chuẩn bị về thì có ông nhõi nào đi SH phi vào sân, nhìn quen lắm, thấy tao đứng trong phòng, ông nhõi khựng người có vẻ ko hài lòng lắm, bắc ninh ra chào chào, ông nhõi nhìn tao chằm chằm rồi hỏi bắc ninh ai đấy, bắc ninh kêu bạn tớ. Tao nhớ ra ông nhõi này chính là chú bé ngày xưa ôm bó hoa đứng dưới đường mà tao gọi huyh đệ, hôm ấy bắc ninh còn ôm tao bảo tao là ng yêu để đuổi chú bé này đi. Tao cười ha hả, vị huynh đệ này có phải ngày xưa ôm hoa đến bị bắc ninh từ chối ko, vụ việc đó đúng là có sự hiểu lầm, tại hạ ko phải ng yêu bắc ninh. ông nhõi gãi gãi đầu kêu à, đúng ông anh này rồi. Tiểu đệ nhìn cũng thấy quen quen. Tao bảo vẫn theo đuổi bắc ninh à, bền quá nhỉ, rồi quay sang bắc ninh nói em nên trân trọng những người thế này. Bắc ninh há mồm ko kịp nói gì, tao chào về rồi phóng đi luôn. Kệ mẹ chúng nó, con bé bắc ninh này nếu mà yêu nó thì cũng mệt lắm đây, nó kèm cho thì ko còn thời gian mà thở ấy chứ. 

Về nhà, sang phòng thư ký xem chợ búa cơm cháo ra sao, thấy mỗi thư ký ở nhà, tao hỏi du lịch đâu, thư ký trả lời chắc sang bên ng yêu ấp nhau rồi, chả nhẽ ấp mãi ở đây. Tao cười khà khà rồi bảo chắc nó sợ em, chúng nó đang chịch nhau em lại nhảy đồng thì còn đâu mà hứng, thư ký lườm tao bảo anh đừng vớ vẩn, em đang sợ bỏ mẹ ra đây này. Nhìn nét mặt có vẻ hoag mang, tao đành động viên sợ đéo gì, tối lên ngủ với anh xem có thành phần nào trêu ko, anh phệt luôn. thư ký tủm tỉm cười bảo anh phệt em chứ phệt ai, em chả dại. Mẹ, con này tỉnh đòn gớm.
Tao lên phòng bật nhạc, huýt sáo, tắm táp xong xuôi, định đi trà đá cho mát tí, xuống cổng gặp du lịch đi đâu về, mắt đỏ hoe, tao chào hỏi đi đâu về đấy, ẻm bảo mỗi câu vâng, đéo biết có chuyện gì. Tao kệ, ra trà đá cho mát đã, mấy hôm nay ko được phút nào thảnh thơi. Trà đá ngắm gái, vui mắt thật, các cháu sinh viên non mơn mởn, phấp phới váy, đùi trắng đùi đen đủ cả. Thời này phát triển, các cháu ăn mặc thoáng hơn nhiều. Mới có 5-6 năm mà đời sống thay đổi nhiều quá, cái cảnh hồi tao sinh viên năm nhất cảm giác đã xa xôi lắm rồi. Lướt web tí thì chán, gọi điện chi Luật bảo tối có qua ngủ ko, Luật kêu qua luôn, sợ gì, tao giả vờ bảo thôi, mai anh còn đi làm. Luật hihi bảo anh đừng có mà xí xớn với bắc ninh, em biết thì đừng trách. VL đe dọa.
Lướt fb, thấy mỹ nhân đăng ảnh xinh đẹp, rảnh háng bấm gọi cho mỹ nhân luôn, vài hồi chuông thì nghe máy giọng ngọt lắm, anh à, tao bảo ô vẫn nhớ anh cơ đấy, tưởng thành hot girl quên anh rồi, mỹ nhân hihi kêu quên sao được anh, em mấy lần định gọi anh hỏi vụ em Say, đi thung nai thế nào mà để em ấy bảo anh tệ bạc lắm, đi chơi với nhau xong về bỏ bẵng luôn ko thèm ỏ ê gì đến nó, nó là con gái chả nhẽ cọc lại tìm trâu, sợ thật đấy. ĐM, chuyện này nó cũng kể nhau nghe à, tao giả lơ nói anh có làm gì đâu, đi chơi vui thôi mà, em có đi ko cuối tuần anh với em đi. Mỹ nhân cười đểu đểu bảo đi luôn, sợ anh ko dám trốn ng yêu thôi, tao đang chém gió nên mạnh mồm bảo ng yêu anh cho phép anh đi thoải mái, nghiêm túc là được, thế cuối tuần tới đi nhé, anh với em thôi, mỹ nhân bảo được luôn, đứa nào ko đi làm cún nhé. Đm, nhây với tao à, tao bảo ok, em mà ko đi thì anh sẽ chơi em kiểu dog...

Nói thế thôi chứ tao biết mỹ nhân giờ ở 1 tầm khác, đm ngày trước chơi yahoo có khi xơi được chứ giờ ẻm là hot girl rồi, ko để dành cho mình rồi. Nhấc mông về ăn cơm, về vào phòng thấy du lịch đang nằm úp mặt vào gối, thư ký đang dội nước ào ào bên trong. Tao hỏi du lịch sao thế, ẻm quay ra nhìn tao, mắt vẫn đỏ lắm. Tao hỏi thêm câu có chuyện gì, du lịch bảo ko ạ. Tao lườm mắt bảo sao khóc, anh em bạn bè có gì thì nói ra cho nhẹ lòng. Du lịch bỗng khóc tu tu. Tao thở dài, tao bảo tình yêu tình báo à, du lịch khóc tiếp, 

Tao kệ mợ nó, ngồi xuống chiếu ở sàn nhà, dựa lưng vào giường lôi điện thoại ra xem, chờ thư ký tắm xong thì ăn cơm, vài phút sau nghe tiếng quần áo phần phần, rồi tiếng chun bật tành tạch vào da thịt, chắc thư ký đang mặc quần áo đây mà. Thư ký đi ra, mặc cái áo 2 dây trễ nải, váy mòng lòe xòe. Tao nhìn 1 lượt, thư ký kêu có gì mà nhìn. Tao hỏi du lịch nó khóc lóc cái beep gì em có biết ko, anh hỏi mấy câu nó ko trả lời chỉ khóc. Tao vừa nói xong bỗng thấy bị đạp 1 cái vào vai, là em du lịch đạp, tao quay lại nhìn, ôi đệt, đúng tầm mắt, tao nhìn xuyên thẳng vào trong bẹn, quần lót mà tím, mấy sợi lông còn lộ ra chỗ bẹn. Tao nói khép háng lại đi em, lộ hết hàng rồi. Thư ký phì cười, du lịch cũng thôi khóc co chân định đạp tao cái nữa, mồm thì bảo đồ vô duyên. Đm, nó mới là đứa vô duyên, sao lại chửi tao vô duyên ko biết. Tao túm được chân, tao banh mẹ đùi ra bảo này thì vô duyên. Du lịch đưa tay che, kéo váy xuống, tao nhìn rõ đũng quần lót ướt 1 mảng. Đéo hiểu sao nước mắt chảy xuống tận đấy ko biết

Thư ký bảo có ăn cơm ko hay đùa nhau no rồi. Dọn cơm, tao giữ thói quen làm 2 bát, ăn thế thôi, ăn nhiều cơm ko tốt. Ăn xong trước tao lên giường nằm xem điện thoại, ăn no xong nằm công nhận sướng, cơ mà được tí thì du lịch bảo hôm nay anh rửa bát đi, em bận đi tắm, quen cái thói ăn sẵn. Đm con ranh này giận cá chém thớt à, tao bảo thư ký rửa được mà, thư ký thủng thẳng nói xin lỗi mình đã đi chợ nấu cơm rồi nhé. Ờ, rửa thì rửa, ngại íu gì. 
Chỗ rửa bát gần ngày phòng tắm, tất nhiên là cửa phòng tắm kín mít rồi, cơ mà cứ nghe tiếng cởi quần cời áo rồi dội nước ào ào, chim cũng ngóc. Tao rửa xong ra trêu thư ký bảo tình hình thế nào, tối lên ngủ với anh chứ, ko lại mất ngủ đấy. Thư ký lườm lườm ko nói gì. Tao về phòng nằm nghe nhạc, nửa tiếng sau thì thấy thư ký mò lên, em bảo thằng hàn mới rủ em đi hàn quốc chơi, nó mời, hình như sắp tới nó được nghỉ phép 1 tuần. Tao bảo ngon, đi luôn đi còn gì, cơ hội hiếm có được du lịch free. Thư ký thở dài, anh nghĩ free được chắc, chắc chắn nó có ý đồ đen tối, dễ bị nó thịt lắm. Tao cười, con bé này cũng đề phòng quá, tao bảo bọn hàn nghe nói chim ngắn, em kiểm chứng đi xem nào. Thư ký xì mặt bảo vô duyên mất nết, nói chuyện bựa vừa thôi, thư ký quay ra định về, tao bảo ơ có bóng trắng trắng sau em kìa, thư ký quay vội lại đi vào trong bảo đâu, thật ko. Tao nhoẻn miệng cười bảo đừng lo, có anh đây

Tuần làm việc mới bắt đầu bằng bài ca của thằng hàn, nó chê cả team làm việc kém, ko sát sao, nhiều lỗi tại công trường... Mấy thằng tao cũng đéo hiểu nó chê cụ thể cái gì vì nó nói chung chung, chốt lại nó yêu cầu riêng đội biệt thự phải ở công trường tối đa thời gian, thường xuyên ra công trường. Thằng hàn nói như sỉ vả chứ ko phải thông thường, thái độ gay gắt, họp đầu giờ nữa tiếng xong thấy bố cu cút luôn. Mấy thằng nhìn nhau rồi giải tán, tao với thằng hà tĩnh đi lượn vòng công trường, thằng hà tĩnh bảo con chó hôm nay động đực động cái hay sao mà tru lên ác thế nhỉ, tao tiện miệng kể nó rủ em thư ký đi hàn quốc chơi với nó nhưng em thư ký sợ bịt thịt nên chắc đéo đi. Thằng hà tĩnh gật gù, đương nhiên, đi thế mà ko chịt mới lạ, xác định đi du lịch miễn phí thì coi như trao đổi, thế mà đéo con gái hàn nào rủ mình đi nhỉ, chấp nhận cho nó cưỡi ngày đêm. 2 thằng phá ra cười, trò chuyện bố láo một hồi thì về ăn sáng. Gặp ngay thằng hàn lồn, nó lại ngồi gần tao rồi hỏi mày ở trọ cùng với em thư ký hả, tao ừ, bố cháu khen em thư ký ngon với nọ kia, tao bảo ui xời, ở nhà nó mặc sexy lắm, tao ăn cơm cùng, suốt ngày được nằm ngắm nghía, ngon thật đấy. Mẹ thằng hàn dâm dê cứ nhìn tao trừng trừng. Tao kệ mẹ, tao bảo tiếp để lúc nào tao chụp vài kiểu ảnh cho mày xem nhé, nó cười khà khà, đéo bảo được hay ko, xong thì nó hỏi thư ký có bạn trai chưa, thích hàng gì...Tao chém bừa bảo thư ký đang thích điện thoại iphone lắm. Đm, xem mày có chịu đầu tư ko.
Lên văn phòng, tao bảo thư ký là em có thích iphone ko, thư ký kêu đương nhiên là có, tao bảo anh sẽ tặng em 1 cái, anh nhờ thằng hàn hôm nào nó về nước xong nó mua hộ, thư ký cười bảo chém ít thôi, anh mà mua tặng em thật muốn gì em cũng chiều. Tao ko nói gì, ngồi máy tính đọc báo lúc rồi ra công trường. Công việc nhàn nhã, chủ yếu chém gió với nhà thầu, nghiệm thu, thời gian làm việc ở đây tao nắm vững hết các quy trình thi công nghiệm thu về kết cấu bê tông cốt thép, cả về hoàn thiện xây trát, sơn bả, chống thấm, học hỏi được tương đối nhiều. Tuy nhiên hầu như ko có vẹo gì ngoài lương, nhà thầu hình như quan hệ cả rồi thì phải, thi thoảng được bữa đi ăn với đi hát có vịn, phong bì ngoài cái lần bảo vệ khối lượng được vài đồng thì chả có gì khác.
Cuối tuần đó thằng hàn mời đi ăn riêng nhóm biệt thự đi ăn, em thư ký đương nhiên có suất, ko hiểu sao nó lại rủ cả mụ 85 nữa. Thằng hàn còn hô hào bảo bọn mày có vợ con hay ng yêu rủ đi cùng luôn cho vui. Tao đăng ký ngay thêm 1 slot. Gọi luôn cho Luật, Luật bảo ok đi luôn, mấy giờ hả anh. Tao bảo 6hi em qua nhà anh, làm nháy rồi thì đi, Luật hihi bảo được.
Về nhà tắm táp xong xuôi vẫn chưa thấy Luật đâu, tao gọi điện, Luật bảo ôi chết em quên ko báo anh, em bận ko qua được, em xin lỗi....

Tao thấy bình thường, bận là bình thường, có điều ko báo trước là ko được, lúc nào phải dạy dỗ lại mới ổn Tao xuống tầng gọi thư ký đi ko, du lịch bảo nó đang tắm, vl, giờ mới tắm xong còn trang điểm các thứ thì đến đời nào. Tao nhìn du lịch bảo tĩnh tâm chưa em, hôm qua thất tình hay thế nào mà dám vén váy khêu gợi anh, du lịch đang nằm trên giường quẳng cái gối vào tao, tao túm được ngay, du lịch nói em đang buồn a ko động viên thì chớ còn giở trò dâm tiện, từ mai cắt, ko cơm nước gì nữa, tự đi ăn cơm bụi đi. Ấy chết, thế thì hỏng, tao phải chạy lại giả lả cười nói anh chỉ muốn em vui thôi, cuộc sống có mấy tí mà phải buồn, cho dù có buồn thì cũng nên buồn 1 chút rồi thôi. Tóm lại là thất tình à. Du lịch cười, gật đầu bảo chán lắm anh ạ, em đọc được tin nhắn, có cả hình ảnh chúng nó chụp trong nhà nghỉ với nhau, vậy là bao lâu nay em chỉ là trò vui của thằng chó đó. Tao thở dài. Tao hỏi em có yêu nó nhiều ko, du lịch bảo cũng bình thường, em nghĩ rồi, em cũng coi như thời gian qua nó là trò vui cho em thôi, haha. Vãi cả bím, suy nghĩ thật bá đạo. Tao gãi đầu bảo anh cũng muốn hi sinh thân mình làm trò vui cho em, liệu được ko nhỉ, du lịch bảo ồ cũng được, cơ mà phải kiểm chứng năng lực xem có vui ko. Tao khua châ múa tay chém gió, bỗng nghe tiếng e hèm ngoài cửa, nhìn ra thì là Luật, ơ đệt, bảo bận ko đi cơ mà, tao đi ra luôn hỏi hỏi han han, Luật kêu em giả vờ xem anh thế nào, hóa ra em cũng chả quan trọng mấy nhỉ, em ko đi thì có em khác đi phải ko. Tao cười trừ nhìn Luật, nay ăn mặc đẹp vãi, trang điểm nét nèn nẹt, tao khen vài câu, luật nhéo tai bảo hở tí là tán gái, con này ko đi thì con khác cũng đừng hòng nhé. Đm, hóa ra ẻm chơi bài thăm dò.
Luật đi taxi sang, Luật bảo mai đi phượt mà, sh thì ko đi phượt được. Đéo mẹ, tiếc xe chắc, xe nào chả phượt được. Thư ký xong, tao bảo thôi đi taxi cùng ra quán luôn, à mà ăn ở đâu nhỉ. Thư ký kêu chị 85 đặt, để em hỏi nhé. Hóa ra ăn ngay gần sân vận động, 3 người bọn tao đến thì thấy thằng hà tĩnh ở đó rồi, đang chém gió với mụ 85. Nhìn mụ 85 hôm nay định khoe hết cỡ hay sao mà mặc cái váy ngắn ko thể ngắn hơn. Thấy bọn tao vào 2 đứa nhìn chằm chằm vào Luật. Tao giời thiệu đây ng yêu tao, bằng tuổi, Luật lịch sự chào hỏi, trong 1 thoang tao thấy mụ 85 bắn 1 ánh mắt quét khắp ng Luật có vẻ ko hài lòng, chắc là ghen tị rồi...
Thằng hàn đến, lái xe đưa đến, tao gọi vào ăn cùng nhưng lão lái xe lắc đầu bảo ko đc uống rượu, tối còn phải chở nó đi chơi, lúc khác nhé. Thằng hàn vừa đến thì mấy ông kỹ sư còn lại cũng đến, cũng thấy đưa vợ hay bạn gái đi luôn. Vô tình vừa đủ cặp nam nữ, Luật nổi nhất bàn. Vào bữa ăn, ban đầu cũng nhẹ nhàng giao lưu làm quen, sau mười mấy vòng thì bắt đầu tây tây, uống ầm ầm, Luật dặn uống vừa thôi mai còn đi phượt. Tao hỏi mai đi phịch ở đâu ý nhỉ, Luật ghé sát tai nói vô duyên vừa thôi, phịch ở phòng anh nhé. MẸ kiếp, ẻm nói như thuốc kích thích, nếu ko phải chỗ đông người chắc tao đã đưa tay bóp vếu ẻm rồi, tao cầm điện thoại của tao dơ dơ lên bảo thằng hàn là nhớ lời tao nói ko, thằng hàn cười ha hả bảo ok ok. Em thư ký bỗng nhìn tao, ánh mắt mềm lắm. Thật vl. Ý tao là tao sẽ chụp vài kiểu ảnh sexy của em thư ký lúc mặc đồ ở nhà cho thằng hàn xem, thằng hàn ok, nhưng tao sợ rằng em thư ký sẽ nghĩ là tao dặn thằng hàn mua iphone giúp để tặng thư ký. Đã hiểu lầm thì hiểu lầm cho chót, tao quay sang thư ký nói ok em nhé. Thư ký cười tươi...

400
Chưa có đánh giá.

Để lại ý kiến của bạn

cafe phim 3d 3

Cà phê phim Memoria giá rẻ | Cafe Film 213 | Cafe 3D | Cafe riêng tư lãng mạn cho các cặp đôi | Cine Cafe box 213 Vũ Tông Phan, Thanh Xuân | Cafe phòng riêng | Cafe mở đêm | Cà phê ngủ trưa | Cafe cách âm kín đáo |  Địa điểm rủ bạn gái người yêu đi chơi xem phim ở hà hội | Cafe phim không có camera

Hỗ trợ trực tuyến
Hotline:
02 462 953 223
1 /0 tư vấn viên